Chương 291 - Muốn Về Quê Ăn Tết
Chương 291 - Muốn Về Quê Ăn TếtChương 291 - Muốn Về Quê Ăn Tết
Tô Vi Vi không những tặng Uông Trung quà.
Năm mới đến gân, cô liền mua không ít quà cho tất cả mọi người.
Cả Giang Thụy cũng được tặng một phần.
Mở hộp ra, bên trong không có bao lì xì, nhưng lại có một bức tranh Tây Hồ khá đẹp, lá trà cùng vài món điểm tâm mà anh ta khá thích, ngoài ra còn có bút lông với một cái nghiên mực.
Quả thực rất vừa ý.
Nhìn thôi cũng biết người chuẩn bị đã dụng tâm đến mức nào.
Sẽ nghĩ đến Tô Vi Vị thật tốt.
Ừm, cô nhóc quả thật đúng là đứa trẻ ngoan.
Cùng kiểu người này hợp tác với nhau, thật sự rất thoải mái.
Người có suy nghĩ giống Giang Thụy đều không ít.
Có đôi khi, quà mang tặng không cần quá trân quý, điều quan trọng nhất vẫn là hợp nhân tâm, xem xem tấm lòng của người tặng đặt vào món đồ được đến đâu.
Hiển nhiên...
Tô Vi Vi tặng quà dụng tâm có thừa.
Quà của cô đều gãi đúng chỗ ngứa nhất trong lòng mỗi người.
Chỉ là một đợt tặng quà, Tô Vi Vi thu lại được không ít hảo cảm.
Nhưng hiện tại, cô còn đang bận rộn ở chuyện khác.
"Năm nay chúng ta ăn tết ở đâu?"
Vốn dĩ cô nghĩ rất đơn giản.
Nhà của Tô gia đủ lớn, nếu không dùng được còn có thể mượn nhà Cố Dung Thời bên cạnh, hoặc là thuê hẳn khách sạn bên ngoài tổ chức.
Hẳn có thể làm cả Tô gia cùng đại gia đình Chu gia vui vẻ ăn tết bên nhau.
Nhưng ai ngờ...
Hai ông bà ngoại Chu lại không quá nguyện ý.
Hai vợ chồng già chuẩn bị đủ đồ ăn Tết xong liền chuẩn bị về quê. Mặc cho Tô Vi Vi khuyên giải như nào cũng không đổi ý, cuối cùng vẫn là ba Tô kéo cô sang một bên giải thích.
"Nhà ông bà ngoại con có bốn đứa con trai, ba chỉ là con rể, sao ông bà lại có thể ở nhà con rể ăn tết cho được."
Sau khi ba Tô ngộ ra, EQ cũng tăng lên không ít.
Quan trọng là... Ông vốn nhà con nhà nông, đương nhiên càng hiểu rõ suy nghĩ của ba mẹ vợ.
Quan niệm gia tộc vẫn rất mạnh mẽ.
-Hóa ra là như vậy...
Tô Vi Vi được nhắc nhở, nháy mắt liền hiểu vấn đề nằm ở đâu.
Ngày thường hai ông bà ngoại ở đây cũng không có chuyện gì, nhưng nếu ăn tết ở Tô gia... Trong lòng hai ông bà nhất định không thoải mái.
"Nhưng về quê cũng không thuận tiện lắm."
Tô Vi Vi nhíu mày.
Nhà ở quê đã rất lâu không dùng tới, còn có thức ăn vệ sinh này kia, bà ngoại trở vê phải một lần nữa dọn dẹp, quá vất vả.
Tô Vi Vi không muốn bà ngoại vất vả như vậy.
"Nếu hai ông bà không tiện ăn tết ở nhà chúng ta, vậy..."
Tô Vi Vi chớp mắt, đột nhiên có chủ ý.
“Chuyện này cứ giao cho con đi.....
Chủ ý của Tô Vi Vi chính là...
"Bà ngoại, con mua cho bà một căn nhà, khá lớn, sổ đỏ để tên của ông bà."
Bà ngoại Chu đang thu thập đồ đạc chuẩn bị về quê: ?
"Vi Vi con nói gì? Nói bà ngoại nghe lần nữa?"
"Con nói, con mua cho bà ngoại một căn nhà lớn, đã sang tên cho ông bà, năm nay chúng ta ăn tết ở đó nhé."
Bà ngoại Chu có chút không phản ứng kịp.
Qua một lúc sau, nghe Tô Vi Vi giải thích một tràng, mới hiểu được.
Cháu gái bà vì không muốn bà về quê, thế mà lại trực tiếp mua cho bà một căn nhà?
Còn thuê người dọn dẹp sạch sẽ, nội thất trang thiết bị đều đủ cả rồi, chỉ việc xách đồ vào ở?
"Vi Vi...
Thanh âm bà ngoại Chu có chút phát run.
"Con, con mau mang nhà đó bán đi đi, không thể vậy được."
Tuy rằng bà biết cháu gái mình đại tài khí thô, ăn tiêu hoang phí, nhưng bà vĩnh viễn cũng không tưởng tượng được, Vi Vị thế nhưng vì giữ bà lại mà lập tức mua một căn nhà sang tên.
Này...Quả thực vượt qua nhận thức của bà rồi.
Đây vẫn là mạch não bình thường của nhân loại sao?