Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 292 - Chương 292 - Mua Tặng Nhà

Chương 292 - Mua Tặng Nhà Chương 292 - Mua Tặng NhàChương 292 - Mua Tặng Nhà

"Bà ngoại, nhà cũng mua rồi, sao có thể bán đi? Hơn nữa bán đi rồi, chúng ta ăn tết ở đâu bây giờ?"

"Thì về quê đó, ở quê cũng có nhà."

"Nhưng mà bà ngoại, bà quên mất quán cổ vịt của bà rồi sao? Cửa hàng thịt kho mở bán xuyên tết, còn có không ít khách dự định đặt móng giò gì đó để ăn vào đêm 30, nếu bà ngoại đi rồi, chúng ta lấy thịt ở đâu ra bán đây? Hơn nữa, nhà mợ cả cũng về quê sao?”

Đây...

Bà ngoại Chu đột nhiên nhớ ra...

Phải rồi.

Sao bà lại quên việc này được nhỉ.

Tết của người ta là thời điểm thanh nhàn nhất, nhưng với dân buôn bán thì đây là lúc bận rộn nhất.

Thời điểm tết đến có nhà nào không muốn ăn ngon đâu?

Nhất là đêm giao thừa, chắc chắn không thể thiếu móng giò, thịt kho gì đó trên bàn cơm được.

Bà thật sự không thể điI

Không những bà không thể đi, con dâu cả cũng không thể đi.

"Nhưng... cũng không thể bỏ tất niên chứ?"

Kinh doanh quan trọng, một nhà đoàn viên cũng quan trọng mà...

"Cho nên con mới mua cho bà ngoại một căn nhà nha, đến lúc đó một nhà cậu cả, một nhà cậu hai, chúng ta đón cả cậu ba với nhà cậu út lên đây, còn có nhà con nữa, tất cả chúng ta cùng ăn tết ở nhà bà có được không?”

Bà ngoại Chu:...Ngẫm đến cảnh tượng đó quả thật cũng không tôi.

"Nhưng...nhưng bà cũng không thể nhận căn nhà đó được."

Bà ngoại Chu có chút rung động, nhưng đau lòng lại càng nhiều hơn.

Bà đã lớn tuổi như vậy rồi, Vi Vi còn mua nhà cho làm gì.

"Bà ngoại, coi như đây là quà con hiếu kính ông bà ngoại đi, cháu gái của bà, chính là có tiền!" Tô- đại tài khí thô- Vi Vi, phất tay chính là một căn nhà.

Nếu không phải sợ dọa đến bà ngoại Chu, cô còn có thể cho bà xem chồng giấy bất động sản cất trong tủ kia.

Không phải mỗi căn nhà kia, mà tất cả xung quanh đó, đều là của cô.

Đừng nói là cho một gia đình ở, mà mỗi người một căn còn có dư!

"Hơn nữa quán thịt kho của bà ngoại đắt khách như vậy, chỉ mới khai trương không bao lâu đã kiếm không ít lời, đều là công lao của bà cả... Cho nên, căn nhà này coi như là đại cổ đông con dùng khen thưởng bà ngoại."

Tô Vi Vi nói như vậy bà ngoại Chu liền an lòng.

Nhìn xem, bà còn là một nhân viên ưu tú đó.

Không phải, là một cổ đông ưu tú.

'Vậy...bà ngoại đành nhận nó vậy.'

Chờ sau này, có cơ hội thì trả lại cho Vi Vi.

Phải như vậy, chờ bà đi rồi, nhà không thể để cho mấy đứa con kia được, tất cả đều cho Ví Vi.

Bà ngoại Chu đồng ý, chuyện khác liền dễ dàng.

Mọi người rất nhanh dọn dẹp xong căn nhà, chuẩn bị tốt đồ dùng cho tân niên, sau đó...

"Gì? Không về đây ăn tết?"

"Gì? Còn muốn chúng ta đến Hàng thị."

"Gì? Là tất cả cùng đến Hàng thị?"

Trong thôn.

Cậu út Chu Tử Hào cắt đứt điện thoại, có điểm ngốc.

Ông đã chuẩn bị xong hết thảy, chờ ba mẹ cùng anh trai chị dâu trở về ăn tết.

Như thế nào...

Đã sắp tân niên, người không chờ được, ngược lại là được người ta mời đến Hàng thị?

Nghĩ đến anh cả anh hai đến Hàng thị xong không trở về, cậu út có điểm rùng mình.

Ông có nên đi không?
Bình Luận (0)
Comment