Chương 295 - Cần Làm Gì?
Chương 295 - Cần Làm Gì?Chương 295 - Cần Làm Gì?
Giao con trai Chu Hướng Bắc cho em gái họ còn nhỏ tuổi hơn con trai sao?
Cha mẹ bình thường nghe đề nghị này, đừng nói là đồng ý, đúng ra còn phải trực tiếp đuổi người ta đi.
Nhưng mà...
Mợ ba nghe Tô Vi Vi nói như vậy, lại nở một nụ cười hài lòng.
"Vi Vi cháu đồng ý dạy dỗ anh họ Hướng Bắc của cháu sao? Thật là tình cảm!"
Thật vậy thì tốt quái
Đứa con trai này, ngày thường chỉ biết ăn ngủ, đến trường không thèm học hành gì cả.
Mợ ba tức giận không nhịn được muốn quất roi dạy cho anh ấy một bài học.
Nhưng...
Đối diện với khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của con trai nhà mình, mợ ba không ra tay được.
Hiếm lắm mới sinh ra đẹp như vậy, đánh hỏng rồi làm sao?
Thằng nhóc này học không tốt lại ngốc nghếch, lỡ như sau này thật sự không thể tự nuôi sống bản thân, cũng có thể sống dựa vào khuôn mặt đúng không?
Mợ ba đã tính toán được bước cuối cùng cho con trai của mình.
Vì thế...
Vốn liếng lớn nhất của con trai, tuyệt đối không thể phá hư.
Nhưng...
Không giáo dục dạy dỗ được, bản thân mợ ba sốt ruột đến nóng nảy.
Bây giờ Tô Vi Vi tình nguyện tiếp quản, mợ ba vạn lần đồng ý.
"Vi Vi, sau này giao anh họ Hướng Bắc của cháu cho cháu, cháu tùy tiện dạy dỡ, chỉ cần không đánh cho tàn phế, đánh hỏng nhan sắc thì tất cả đều tùy cháu!"
Mợ ba trực tiếp chuyển giao quyền giáo dục.
Tô Vi Vi cười khổ.
Mợ ba, ở trong lòng của mợ rốt cuộc cháu có hình tượng gì?
Cháu là người thích đánh người sao? Cháu chỉ là một cô gái yếu ớt không thể tự lo cho bản thân mình được chưa?
"Được, không thành vấn đề, giao anh họ Hướng Bắc cho cháu đi, chắc chắn cháu sẽ không đánh chết anh ấy."
Chu Hướng Bắc đã hoàn toàn dừng hẳn động tác ăn.
Không ổn, vô cùng bất ổn.
Anh ấy có cảm giác, trong nháy mắt, con đường tương lai của mình bỗng trở nên đen tối.
Không được, anh ấy sẽ tìm ra nguồn gốc của bóng tối, đánh bại ác quỷ và giành lại tự dol
Đốt nó đi, vũ trụ bé nhỏ...
"Khúc khích, anh thử không?"
Tiểu Huyên Huyên ngẩng đầu, hai bàn tay nhỏ mũm mĩm ôm một cái đùi gà, miệng dính đầy dầu, kỳ quái nhìn Chu Hướng Bắc.
Món ăn ngon như vậy ở trước mặt, ai có thể thờ ơ, ai có thể dừng ăn được chứ?
Thật kỳ lạ.
Chu Hướng Bắc....
Đại ma vương - nguồn gốc của bóng tối quá lợi hại, anh ấy cần bổ sung sức mạnh.
Ăn no mới có thể đốt cháy vũ trụ nhỏ.
"Ăn!"
Vừa nói anh ấy vừa lấy một cái móng lợn ngâm tương.
Chà, thơm quá-...
Giao con trai cho Tô Vi Vi, mợ ba có cảm giác, lần này bà ấy đến Hàng Châu thật là không uổng phí.
Gánh nặng lớn nhất đã được giải quyết trong nháy mắt.
Nhưng mà... Giao chuyện dạy dỗ con trai cho Vi Vi, cũng không thể giao chuyện ăn uống linh tinh cho Vi Vị hoặc em chồng đúng không?
Mợ ba xoa tay, muốn hỏi xem bà ấy có thể làm gì.
"Mợ ba, mọi người vừa đến Hàng Châu, đừng vội ra quyết định, có thể tùy ý đi khắp nơi thăm thú, vừa để hiểu thành phố này và xem mọi người thích cái gì, sau đó chúng ta cùng thảo luận xem nên làm gì, rốt cuộc, tuy là kiếm tiền quan trọng, nhưng mọi người vui vẻ càng quan trọng hơn, chúng ta ăn tết vui vẻ trước đã, chuyện kiếm tiên năm sau hãy nói.'
Lời Tô Vi Vi nói là lời thật lòng.
Giúp chỉ điểm công việc cho cậu ba và mợ đối với cô rất đơn giản, nhưng tìm được công việc phù hợp với cậu ba và mợ ba lại không đơn giản.
Một người cho dù làm việc kiếm được nhiều tiền, nhưng làm việc không vui, cũng không có ý nghĩa gì.
Nhìn thấy mợ ba còn hơi lo lắng, Tô Vi Vi dứt khoát đưa thẳng cho mợ ba một viên thuốc an thần.
"Mợ ba, mợ quên rồi sao, bây giờ bà ngoại đang tự lập nghiệp, mở tiệm Cổ Vịt Nhà Bà Ngoại, nếu sau khi ăn tết, trong khoảng thời gian ngắn này không tìm được việc mà mợ và cậu ba muốn làm, chúng ta sẽ đến phụ Cổ Vịt Nhà Bà Ngoại trước, năm sau cửa hàng Cổ Vịt sẽ mở vài chi nhánh, đến lúc đó, mở chi nhánh thêm sẽ cần nhiều người để chọn mua, vận chuyển, giao hàng đó."