Chương 296 - Khách Quý Trong Nhà
Chương 296 - Khách Quý Trong NhàChương 296 - Khách Quý Trong Nhà
Tô Vi Vi nói như vậy, mợ ba lập tức yên tâm.
Đúng rồi, bây giờ mẹ chính là nữ doanh nhân, làm kinh doanh đó.
Nếu con trai con dâu làm công cho mẹ, cũng rất hợp tình hợp lý.
Như vậy, có thể tìm được công việc ở Hàng Châu, khiến gia đình Hướng Bắc của họ cắm rễ ở Hàng Châu.
Mợ ba hoàn toàn yên tâm, cũng không muốn ngồi không trên sô pha hưởng phúc, đầu tiên thu dọn đồ trong phòng khách, sau đó đến phòng bếp giúp đỡ.
Bình thường ở nhà, những người con dâu nhà họ Chu thường xuống bếp giúp bà ngoại Chu nấu cơm, mẹ chồng nàng dâu vô cùng ăn ý, nhanh chóng bưng một nồi thức ăn thật ngon lên.
Làm mấy đứa trẻ trong nhà, tất cả đều ăn no căng bụng, một đám vận động trong nhà để tiêu hóa thức ăn...
Tuy nhiên, với sự xuất hiện của nhà cậu ba và mợ hai, gia đình họ Tô thật sự có hơi khó ở.
Sau khi ăn cơm trưa xong, bà ngoại Chu quyết định lập tức chuyển nhà.
Đến nhà mà Tô Vi Vi đã mua cho bà ấy.
Nói là chuyển nhà cũng không chính xác, chủ yếu là các loại thức ăn mà bà ngoại Chu chuẩn bị, đều phải dọn qua đó, còn có những đồ dùng hàng ngày của chị em nhà họ Tô, đều phải đưa đi.
May là trong nhà có xe, tuy nhiêu đồ, nhưng chở vài lân là được.
Chu Hướng Tây lái xe, mấy người đàn ông trong nhà lần lượt khiêng đồ đạc, chia thành nhiêu đợt đến nhà trệt kia.
Tô Vi Vi và cả nhà cậu ba Chu đi trước.
Trên đường, cậu ba nhìn Chu Hướng Tây lái xe, hâm mộ vô cùng.
Thậm chí thỉnh thoảng ông ấy còn sờ mó cái này cái kia trên xe, lẩm bẩm một mình.
"Xe này thật tốt."
"Xe này thật cao cấp."
'Xe này chạy nhanh thật.'
“Cái ông già này, đừng đụng vô, lỡ đụng hư thì làm sao bây giời" Mợ ba kéo cậu ba Chu xuống ghế phụ lái.
Xe này thoạt nhìn rất đắt, sao có thể tùy tiện đụng chạm chứ?
"Tôi, không phải đây là lần đầu tiên tôi đi xe tốt như vậy, tôi có hơi thiếu kiềm chế không được sao."
Cậu ba Chu bị mợ ba kéo lại như vậy cũng không dám sờ soạng lung tung, ngoan ngoãn ngồi ở ghế phụ lái, nhưng vẫn không nhịn được đảo mắt nhìn quanh.
"Vi Vi à, cậu ba cháu là như vậy, bình thường ở trong thôn đều lái máy kéo, tới thành phố, nhìn thấy ô tô rất thích thú."
Ở trong thôn cậu ba Chu là một tay lái máy kéo nổi tiếng, vào ngày vụ mùa, cậu ba Chu phụ trách tất cả những máy kéo trong thôn, công tác bảo dưỡng đặc biệt tốt.
"Chú ba thích xe, thích mới có thể làm tốt được."
Tô Vi Vi cũng cười nhìn cậu ba Chu đang ngồi ở ghế phụ, trong lòng mơ hồ nảy ra một vài ý tưởng...
Rất nhanh, đoàn người đã đến nhà trệt bên đây.
Tô Vi Vi đã mua nhiều căn nhà ở đây, sau đó chọn căn lớn nhất tặng cho bà ngoại Chu.
Chẳng qua...
Bởi vì lớn nhất, cho nên hơi sâu bên trong, hơn nữa mấy căn xung quanh cơ bản đều bị Tô Vi Vi mua, người ở trong nhà đều đã dọn đi, nơi này có hơi trống trải.
Nhưng người của gia đình họ Chu và gia đình họ Tô không quá quan tâm.
Ngược lại họ nhìn thấy căn nhà lớn như vậy, đều rất hưng phấn.
Nơi này lớn quá, xinh đẹp quá nhỉ?
Cả nhà đều có thể ở đây, còn khá rộng rãi.
Đặc biệt là Tô Vi Vi nói, nhà này do bà ngoại Chu đứng tên, ý của bà ngoại Chu chính là người nhà họ Chu nếu chưa có nhà, đều có thể ở đây trước, xem như có chỗ trú chân ở Hàng Châu.
Lời này vừa nói ra, càng khiến mợ hai mợ ba vừa đến Hàng Châu ấm áp trong lòng.
Người Hoa trong nước, có cái nhà để trú chân, mới có thể yên lòng.
Hai mợ còn có mợ cả chạy đến và mẹ Tô vội vã thu dọn nhà cửa cùng nhau, còn lại Tô Vi Vi, cô đi ra khỏi nhà.
Bởi vì... Khách quý đến nhà.