Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 300 - Chương 300 - Trao Đổi

Chương 300 - Trao Đổi Chương 300 - Trao ĐổiChương 300 - Trao Đổi

"Em đúng là đã mua không ít nhà ở đây, thật ra chủ yếu là vì người nhà của em, anh xem, nhà của bọn em cũng xem như là đại gia tộc, đến lúc đó, ông ngoại bà ngoại muốn ở, còn có cậu cả, cậu hai, cậu ba và cậu nhỏ, mấy người cậu này của em còn có con, em có bốn người anh họ đó, bọn họ sau này chắc chắn cũng muốn sống riêng, cứ tính như vậy, thì cần không ít nhà rồi. Hơn nữa mọi người đều muốn ở chỗ rộng một chút, thoải mái một chút, do đó dứt khoát mua nhiều nhà một chút, ở kế bên nhau, như vậy thì có thể kết nối lại, vậy không phải là biến thành nhà lớn rồi sao?"

Tô Vi Vi nói vô cùng chân thành, chính mình cũng tin rồi.

"Đến lúc đó còn có thể trống ra vài mảnh đất, để cho ông bà ngoại trông ít thực phẩm, trồng ít cây ăn quả, ở trong thành phố có thể hưởng thụ cuộc sống điền viên, tốt biết bao nhiêu!"

Vốn dĩ em muốn đi chỗ khác mua nhà, tỷ như như tìm một thôn làng gần thành phố Hàng gì đó, nhưng không ngờ là, giá phòng bên này đột nhiên giảm xuống, em liền trực tiếp mua luôn rồi."

"Lại nói tiếp cũng không biết là chuyện gì nữa, giá nhà bên này vậy mà đột nhiên giảm rồi, còn giảm nhiều như vậy, em không mua cũng khó chịu mà, có phải không, Thịnh tổng?"

Thịnh Tâm Cảnh:... Cổ vịt ở trong miệng đột nhiên không ngon nữa.

Cho nên...

Tô Vi Vi cũng không phải là cố ý mua nhà ở bên này, mà là vì giá nhà bên này đột nhiên giảm xuống, cô bé liền mua luôn rồi?

Còn đã mua thì mua luôn một loạt?

Này...

Nếu như anh ta không chơi chiêu "minh tu sạn đạo ám độ trần thương", không chơi chiêu "ý của Túy ông không phải ở rượu”, có phải sẽ không có nhiều chuyện như vậy rồi?

Tô Vi Vi sẽ đi mua nhà ở nông thôn?

Nhà ở bên này anh ta liền có thể thuận lợi mua lại hết?

Thịnh Tâm Cảnh đột nhiên có loại cảm giác tự vác đá đập vào chân mình.

Có hơi khó chịu. Tô Vi Vi còn đang tiếp tục rắc muối vào miệng vết thương.

"Giá nhà bên này đột nhiên thấp như vậy, em nói muốn mua nhà, không ít người chủ động tìm đến bán nhà cho em, thật ra em chỉ định mua vài căn nhà để ở là được rồi, nhưng mà... Mấy người bán nhà nhiệt tình quá, cứ giống như sợ em không mua vậy, tranh nhau để bán nhà cho em, em liền mềm lòng, liền không để ý mà mua nhiều rồi, nói đến cũng kỳ quái, người ở bên này vì sao đều nôn nóng muốn bán nhà như vậy chứ?"

Thịnh Tâm Cảnh:...

Đương nhiên là vì anh ta cố ý phát tán tin tức sắp mở xưởng in nhuộm ra.

Anh ta lúc trước tự hào về ý tưởng của mình bao nhiêu, giờ phút này liền hối hận bấy nhiêu.

Ai bảo anh ta quá thông minh, ai bảo anh ta quá trí tuệ.

Nhìn xem...

Khiến những người dân lúc trước sống ở đây bị dọa sợ rồi, nghe thấy có người muốn mua nhà, tất cả đều chủ động bán nhà cho người ta, kết quả bây giờ nhà đều bị Tô Vi Vi mua lại.

"Chuyện này... Vị Vi a, thật ra điều kiện ở đây cũng không tốt lắm, em xem thử, người xung quanh đều dọn đi hết, điều kiện sinh hoạt cũng không thuận tiện, nếu như em muốn để cho bà ngoại sống thoải mái, không bằng đổi chỗ khác đi?"

Thịnh Tâm Cảnh còn muốn cứu lại một chút.

Nhưng mà...

"Đổi chỗ khác? Vì sao phải đổi chỗ? Đổi đến nơi nào?"

"Chuyện này, tôi đột nhiên nhớ ra, tôi có vài căn nhà ở phía đông thành phố Hàng, môi trường ở bên kia tốt hơn, bên cạnh còn có trung tâm mua sắm lớn, khám chữa bệnh cũng thuận tiện, càng thích hợp với bà ngoại Chu hơn, tôi và em cũng xem như là vừa gặp đã quen, bà ngoại Chu còn đối xử tốt với tôi như vậy, ... Vậy thì, em để bà ngoại em sống ở đó đi, tôi dùng mấy căn nhà lớn ở phía đông, đổi mấy căn nhà nhỏ bên này của em, như thế nào? Đến lúc đó chúng ta tính toán kỹ lại một chút, em chắc chắn không lỗ đâu."

"Trao đổi?"

Tô Vi Vi chân thành ' lắc đầu.

"Vậy sao có thể được chứ? Người nhà họ Tô bọn em tuyệt đối không chiếm lợi ích của người khác, nhà lớn ở phía đông quý giá bao nhiêu, bọn em cũng không dám ở, bên này thì khá tốt, tuy rằng không quá phồn vinh, nhưng diện tích lớn a, hơn nữa mấy nhà bọn em ở cùng nhau, hoàn toàn không cần phải lo đến vấn đề an toàn."

Nói xong còn rất tốt bụng nhìn vê phía Thịnh Tâm Cảnh.

"Thịnh tổng, em biết anh là người tốt, muốn giúp đỡ bọn em, nhưng cũng không thể vì giúp đỡ bọn em mà làm tổn hại đến chính mình."
Bình Luận (0)
Comment