Chương 309 - Năm Mới Vui Vẻ
Chương 309 - Năm Mới Vui VẻChương 309 - Năm Mới Vui Vẻ
Chỉ tiếc...
Chu Tử Kiệt là người hào phóng rộng rãi, tính cách này khiến không ít người tình nguyện muốn theo ông ấy làm việc, vì thế giai đoạn đầu kiếm được không ít tiền lời. Nhưng Chu Tử Kiệt ra tay hào phóng, tiền kiếm được cơ bản đều phân chia cho những người phía dưới, bản thân lại không nhận được bao nhiêu.
Sau đó, Chu Tử Kiệt bị một người bạn đáng tin cậy lừa một trận.
Lúc ấy, Chu Tử Kiệt nhờ người bạn kia đặt một lô quần áo cao cấp mùa đông, gần như sử dụng hết của cải làm vốn lưu động kinh doanh, kết quả... Thứ ông ấy nhận được là một lô sản phẩm thứ cấp.
Đến lúc cậu út tìm người bạn kia lần nữa, đối phương đã biến mất không còn dấu vết.
Cuối cùng, một mình cậu út chịu tất cả.
Sau khi bán giảm giá những sản phẩm thứ cấp đó, còn lại thì làm giấy nợ cho những đối tác của ông ấy, bản thân một lần nữa tự kinh doanh buôn bán một mình.
Mấy năm nay ngày thường cậu út không dám về nhà, chạy khắp cả nước, chính là vì để kiếm thêm tiền, bù vào khoảng thiếu hụt năm đó.
Sau khi Tô Vi Vi sống lại kiếm được tiền, vốn định liên hệ với cậu út, giúp ông ấy trả hết nợ.
Nhưng cậu út chạy khắp trời nam đất bắc, vốn dĩ không liên lạc với người nào.
Bây giờ nghe ý của ông ấy, ông ấy đã trả hết nợ rồi sao?
Quả nhiên không hổ là cậu út của cô.
Bản lĩnh kiếm tiền này đúng là cùng chung dòng máu với cô.
Một nhân tài như cậy út, chắc chắn biết tự mình bươn chải để bản thân và gia đình tốt hơn.
Chú út đã lăn lộn như vậy trong những năm 90 đầy cơ hội kinh doanh này. Yêu thích tung hoành lại là người nói chuyện nghĩa khí, luôn có thể tìm được con đường thích hợp cho ông ấy.
Chỉ tiếc... Cậu út kiếp trước khoảng 3-4 năm sau, đi đến thành phố Thâm buôn bán, nhưng lại một đi không trở lại, không có bất cứ tin tức gì.
Có thể nói kiếp trước chị gái qua đời đã giáng một đòn mạnh vào gia đình. Rồi không có tin tức của cậu út, càng khiến bà ngoại Chu và ông Chu cuối cùng không chịu nổi.
Đời này thì...
Tô Vi Vi chớp mắt.
Cô cũng không biết kiếp trước cậu út ra ngoài làm ăn kinh doanh rốt cuộc gặp chuyện gì?
Một khi đã như vậy, kiếp này cậu út cố gắng đừng ra ngoài, để ông ấy ở nhà giúp đỡ đi.
Đang định cùng Tô Vi Vi bước vào cửa, Chu Tử Kiệt:...
Đột nhiên cảm thấy ớn lạnh khắp người.
Chẳng lẽ là do ông ấy trở về mặc đồ không đủ nhiều sao?...
Cùng với sự trở về của Chu Tử Kiệt.
Năm nay, cuối cùng trở thành một năm đoàn viên.
Tất cả mọi người trong nhà quây quần bên nhau, ăn bữa cơm cuối năm thịnh soạn do bà ngoại Chu chuẩn bị, một buổi tiệc tối liên hoan mùa xuân trông rất náo nhiệt, mọi người trong nhà vô cùng náo nhiệt, lúc này mới xem như lễ mừng năm mới.
Ngay cả vị khách không mời mà đến Thịnh Tâm Cảnh, lúc này nhìn thấy người cũng cảm thấy vừa mắt.
Chẳng qua...
Tô Vi Vi nhìn căn phòng náo nhiệt.
Lại luôn cảm thấy dường như thiếu gì đó.
Thiếu cái gì nhỉ?
“Đinh linh linh.'
Tiếng chuông điện thoại vang lên, theo bản năng Tô Vi Vi bước nhanh đến bên chiếc điện thoại nhấc ống nghe lên.
"A-lô?"
Chung quanh có hơi ồn ào.
Tiếng các anh họ chơi đùa với Tiểu Huyên Huyên, tiếng Gala lễ hội mùa xuân trong TV, còn có tiếng pháo hoa bên ngoài.
Nhưng cho dù như thế, Tô Vi Vi vẫn xuyên qua ống nghe, nghe thấy rõ ràng âm thanh quen thuộc ở đầu dây bên kia. "Năm mới vui vẻ, Tô Vị Vi." Khóe miệng vô thức cong lên, Tô Vi Vi cười đáp lại. "Năm mới vui vẻ, Cố Dung Thời."