Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 311 - Chương 311 - Tràn Ngập Hoài Bão

Chương 311 - Tràn Ngập Hoài Bão Chương 311 - Tràn Ngập Hoài BãoChương 311 - Tràn Ngập Hoài Bão

Cậu ba xoa xoa tay, có hơi ngại mở lời.

"Vi Vi à, trong khoảng thời gian này cậu đang tìm xem có việc gì mà cậu có thể làm không, cháu cũng biết trước kia lúc ở trong thôn cậu rành nhất lái và sửa chữa máy kéo, vì vậy cậu muốn bắt tay từ chỗ này."

Tô Vi Vi gật đầu, không nói chen vào, tiếp tục nghe cậu ba nói lên suy nghĩ.

"Vì vậy cậu suy nghĩ, hay là cậu đi tìm một tiệm sửa xe, từ thợ nhỏ đi lên, tay nghề của cậu có thế nào cũng có thể kiếm được cơm."

Thậm chí cậu ba liên lạc riêng với ba Tô, ba Tô trước đây đã làm việc trong tiệm sửa xe, cậu ba muốn tìm hiểu một chút công việc ở tiệm sửa xe phải làm những gì.

Xem ra cậu ba đã có tính toán của riêng mình.

Thật ra Tô Vi Vi muốn giúp đỡ những việc mà ông ấy muốn làm.

Chẳng qua làm công làm thợ phụ cho người khác gì đó, quá vất vả cũng không kiếm được nhiều tiền.

Tô Vi Vi không muốn cậu của mình vất vả như vậy.

"Cậu ba, cháu cảm thấy ngành sửa chữa ô tô thật sự rất tốt, bây giờ người ta mở xe tư nhân ngày càng nhiều, chắc chắn có rất nhiều chiếc xe chờ sửa chữa, thị trường này chắc chắn sẽ ngày càng phát triển, chúng ta có thể tự mình mở cửa hàng sửa xe. Thậm chí sau này xưởng sửa xe còn có thể tăng thêm một số hạng mục, ví dụ như rửa xe, trang trí xe, bảo dưỡng, ... , hoàn toàn có thể làm được, thậm chí còn có thể bán và thay thế phụ tùng linh kiện hay thậm chí có thể sửa chữa xe đem bán, hoàn toàn có thể làm lớn làm mạnh."

Hoàn toàn có thể tạo thành cửa hàng 4S đời sau.

"Như thế có ổn không?”

Cậu ba dường như được mở một cánh cửa lớn ra thế giới mới.

Ông ấy vốn chỉ muốn làm một người thợ nhỏ trong tiệm sửa xe mà thôi.

Không ngờ Vi Vi vừa nghe đã đưa ra nhiều kiến nghị như vậy.

Nghe thấy còn có vẻ rất hợp lý.

Nếu thực sự có một chỗ như vậy, có thể mua xe, sửa xe và làm một loạt dịch vụ sau bán, như vậy thật sự rất thuận tiện.

Nhưng... Nhưng cậu không làm được. Những điều Tô Vi Vi nói, mới nghe giống như một dự án lớn.

Chắc chắn ông ấy làm không nổi.

Tô Vi Vi cũng biết không thể béo lên chỉ bằng một miếng ăn.

Một người có thể làm chuyện lớn bao nhiêu, cần có bao nhiêu năng lực tương xứng.

Nếu không bước chân đi quá xa, sẽ dễ bị té ngã.

"Cái này đều là phương hướng phát triển trong tương lai của chúng ta, nhưng sắp tới thật ra có thể bắt đầu từ tiệm sửa xe trước."

Trước tiên dựa vào tiệm sửa xe bước vào lĩnh vực này, sau đó tiến sâu vào từ từ mở rộng thị trường.

Hoặc là trực tiếp làm một cửa hàng nhỏ xinh đẹp cũng được.

"Nhưng... Nhưng cho dù là làm tiệm sửa xe hơi, cậu cũng chưa làm nổi."

Cậu ba khẩn trương xoa tay.

"Tiệm sửa xe hơi này làm gì cậu cũng không hiểu lắm, còn phải tuyển người, nhận khách, nhiều chuyện lung tung rối rắm, rất khó cho cậu, không được không được, cậu thật sự không làm được.

Cậu ba tự biết bản thân không có bản lĩnh lớn như vậy.

Tô Vi Vi cau mày, xem ra cần điều chỉnh một chút.

"Như vậy đi, cậu ba, cậu có thể tìm một tiệm sửa xe hơi làm trước ở đó một khoảng thời gian, nhưng chúng ta đi làm không phải vì kiếm tiền mà để thăm dò xem tiệm sửa xe hơi hoạt động như thế nào, ngày thường mở ra làm những công việc gì? Giá cả như thế nào? Làm thế nào nhập những linh kiện phụ tùng? Cơ cấu nhân sự ra sao? Tóm lại cậu học tập hết mọi thứ từ người khác, chuyện mà chúng ta không biết sẽ học từ người khác, chờ khi học đủ rồi, chúng ta sẽ quay vê mở tiệm sửa xe của mình."

"A? Còn có thể như vậy sao?"

Cậu ba hơi chần chừ.

"Đương nhiên có thể, kỳ thật chuyện này ba cháu chắc cũng biết, ông ấy vốn làm công nhân bảo dưỡng đã lâu, những việc này có thể để ba cháu nói trực tiếp với cậu, nhưng tự mình tìm hiểu, tiếp thu được nhiều hơn so với nghe người khác nói."

Tô Vi Vi quyết định dứt khoát.

"Chờ cậu ba học xong, đến lúc đó chúng ta gọi ba cháu cùng nhau mở một tiệm sửa xe, nhà chúng cháu bỏ tiên cậu ba bỏ công, chúng ta cùng nhau khởi nghiệp." Cái này... Cậu ba đột nhiên nhiệt huyết sôi trào. Tôi trong tương lai tràn ngập hoài bão.
Bình Luận (0)
Comment