Chương 312 - Đây Là Ai?
Chương 312 - Đây Là Ai?Chương 312 - Đây Là Ai?
Cậu ba Chu ngoan ngoãn đi làm việc ở xưởng sửa chữa rồi.
Chính là cái xưởng sửa chữa lúc trước ba Tô làm việc.
Chỗ cũ rồi.
Ba Tô vô cùng quen thuộc, ông ấy đưa cậu ba Tô vào công ty rất thuận lợi.
Mà Tô Vi Vi cũng nhanh chóng thu dọn hành lý về nhà rồi.
Cứ tiếp tục bị Thịnh Tâm Cảnh chiếm lợi ích như vậy, cô cũng sắp chịu không nổi nữa rồi
Cùng Tô Vi Vi trở về, trừ người nhà họ Tô ra, còn có bà ngoại Chu, ông ngoại Chu.
Mặc dù mấy đứa con trai bây giờ đều đến thành phố Hàng rồi, nhưng ... Nhìn mấy đứa con trai ngốc nghếch đó, sao mà thoải mái bằng việc mỗi ngày đều gặp cháu gái ngoan ngoãn chứ?
Sau khi ra ngoài không hề do dự mà thu thập hành lý, rời đi cùng với Tô Vi Vị rồi.
Đồng thời còn dẫn anh họ Chu Hướng Bắc theo.
Vị anh họ này qua năm mới sẽ cùng đi học với Tô Vi Vi, chuyện chuyển trường thì còn dễ nói, nhưng thành tích của Chu Hướng Bắc lại là một vấn đề lớn.
Anh chàng này học kỳ trước lại xếp hạng thứ mười ở trường cấp hai trong huyện, từ dưới đếm lên.
Nhưng mà cái thành tích này, muốn thi đậu vào trường Nhị Trung của thành phố Hàng rõ ràng là người si nói mộng.
Không có cách nào, Tô Vi Vi chỉ có thể dẫn Chu Hướng Bắc theo bên người để dạy dỗ, bắt buộc phải cải thiện thành tích của anh ấy trong khoảng thời gian nửa năm còn lại.
" ý Đào Hoa Nguyên Ký }_ là nội dung kiểm tra trọng điểm nhất định phải ghi nhớ."
"Còn có phần đọc hiểu tiếng Anh cứ làm mười bài trước đi lại nói."
"Mấy cái định lý toán học em đều đã tổng kết lại cho anh rồi, học thuộc hết toàn bộ, sau đó bắt đầu giải đề."
"Còn mấy môn khác... Anh họ anh liên mở ra hình thức địa ngục đi."
Chu Hướng Bắc ôm sách bài tập khóc thút thít.
Anh ấy khổ quá mà. Trong sự nhận thức của Chu Hướng Bắc.
Chỉ cần chưa đến ngày mười lăm tháng giêng, năm mới liên chưa kết thúc, liền có thể tiếp tục chơi bời, nhưng em họ Vĩ Vi lại túm lấy anh ấy bắt anh ấy phải làm đề học thuộc bài.
Đây rõ ràng là sự ức hiếp lớn nhất đối với người học dốt rồi.
Cũng chỉ có đồ ăn ngon có thể xoa dịu trái tim anh ấy một chút.
Anh họ Hướng Bắc muốn đồ ăn ngon?
Vậy thì đơn giản thôi.
Tô Vi Vi nhanh chóng đề ra chính sách mới.
Thuộc một bài cổ văn, có thể được thưởng một miếng trái cây.
Làm mười bài đọc hiểu Tiếng Anh, có thể thêm một cái cổ vịt.
Làm xong năm đề thi môn toán, có thể hưởng thụ dịch vụ chọn món ăn cho bữa tối.
Nhưng nếu làm không xong... Đừng nghĩ đến việc ăn tối nữa.
Khi tên học dốt tham ăn đối diện nguy cơ tuyệt thực.
Chu Hướng Bắc:... Đỡ anh lên anh còn có thể tái chiến s/2i2\2...
"Anh họ Hướng Bắc, đề thi hôm nay anh làm cũng không tệ lắm, độ chính xác đã tăng lên tới 60%, không ngừng cố gắng, đến lúc tăng lên tới 80%, em sẽ dẫn anh đến thành phố giải trí chơi, nghe nói bên kia có không ít máy chơi game mới."
Máy chơi game??
Đôi mắt của Chu Hướng Bắc lập tức sáng lên.
Làm gì có cậu bé nào không thích chơi trò chơi.
Máy chơi game ở huyện thành anh ta đã chơi thành lão đại rồi.
Mỗi lần đi đều có thể thu hút một lượng lớn các cô gái thét chói tai.
Cũng không biết máy chơi game trong thành phố có phải càng cao cấp hơn hay không.
"Vi Vi, em thật sự sẽ dẫn anh đi?"
Chu Hướng Bắc vô cùng hưng phấn, chụp lấy cánh tay của Tô Vi Vi, hai mắt sáng lên, tràn ngập chờ mong.
Quả thực giống như kẻ lang thang đói khát nhìn thấy thức ăn ngon vậy.
Đôi mắt đều sắp phát ra ánh sáng xanh lục. Anh là ai? Buông tay!
Giọng nói trong trẻo của cậu thiếu niên đột nhiên vang lên, giây tiếp theo Chu Hướng Bắc cảm thấy như thể mình đang bị một con quái vật thời tiền sử nào đó nhắm tới.
Đồng thời có một lực đánh mạnh vào cổ tay anh ấy, khiến anh ấy vô thức buông tay ra, chụp lấy cánh tay của Tô Vi Vi.
Vi Vi, đây là ai?”
Thiếu niên quay đầu nhìn về phía Tô Vi Vi.
Tô Vi Vị:... Cố Dung Thời, anh trở lại khi nào vậy?