Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 315 - Chương 315 - Sơn Tra Ngào Đường

Chương 315 - Sơn Tra Ngào Đường Chương 315 - Sơn Tra Ngào ĐườngChương 315 - Sơn Tra Ngào Đường

Chỉ tiếc là đời trước cô chỉ biết sử dụng, hoàn toàn không nhớ thành phần cụ thể, đời này chỉ có thể chậm rãi mày mò.

Lại một lần nữa hoàn thành thí nghiệm hôm nay.

Tô Vi Vi lưu giữ lại ghi chép thí nghiệm, lại vào trong biệt thự để tắm rửa, mới mặc một bộ váy ngủ thoải mái, đi dạo quanh trong không gian.

Vừa đi dạo vừa cầm một chùm nho ăn, vô cùng vui vẻ.

Bên ngoài vẫn là mùa đông rét lạnh, nhưng nhiệt độ trong không gian quanh năm như mùa xuân.

Đương nhiên, khu vực trồng trọt sẽ tự động điều chỉnh nhiệt độ theo nhu cầu của thực vật, nó hoàn toàn siêu thông minh, phù hợp nhất với một người không giỏi làm nông như Tô Vi Vi.

Ăn hết nho, Tô Vị Vi lại hái một quả cà chua ở trong ruộng.

Cắn một ngụm, hương thơm thoang thoảng của cà chua tràn ngập trong miệng.

Quá ngon rồi.

Cà chua mua ở siêu thị đời trước, một đám nhìn đẹp lại không có hương vị gì, lúc nấu món cà chua xào trắng bản thân còn phải thêm sốt cà chua vào.

Nào giống với cà chua trồng ở trong không gian, một đám vừa lớn vừa đỏ vừa ngọt, hương vị vô cùng thơm ngon.

"Ợ....

Không để ý mà ăn thêm hai trái nữa, Tô Vi Vi ợ một tiếng và rời khỏi không gian.

Lại thay một bộ đồ ngủ dày, năm trên giường, nhưng mà ăn quá nhiều, lăn lộn qua lại vẫn không ngủ được.

Tôi tội lỗi quá.

Tô Vi Vi bất đắc dĩ thở dài, ngồi dậy một lần nữa.

Cô nhớ là hình như bà ngoại để rất nhiều viên kẹo sơn tra ngào đường làm sẵn trong †ủ lạnh, sao không đi ăn vài viên nhỉ?

Ừm, kiện tỳ tiêu thực, thích hợp nhất với người ăn no ngủ không được như cô.

Tô Vi Vi đẩy cửa phòng ra, cũng không bật đèn, men theo ánh sáng của chiếc đèn gắn tường để mò mẫm đi đến nhà bếp. Mở cửa tủ lạnh ra, rất nhanh đã tìm thấy được sơn tra ngào đường mà bà ngoại Chu làm sẵn.

Món sơn tra ngào đường này cần đổ một lượng nước thích hợp vào nồi, thêm đường phèn vào và xào trên lửa nhỏ cho đến khi tạo thành bọt nhỏ.

Lại thêm một muỗng nhỏ giấm trắng, nhanh chóng tắt bếp.

Lúc này, bỏ sơn tra đã được rửa sạch và loại bỏ hạt từ trước vào, xào nhanh chóng

Xào đến khi mỗi một viên sơn tra đều được bọc một lớp đường, thì vớt ra, để nguội là có thể ăn rồi.

Loại sơn tra ngào đường này, bên ngoài là nước đường ngọt ngào, bên trong lại là quả sơn tra hơi chua, ăn vào vừa chua vừa ngọt, ăn còn ngon hơn cả hồ lô ngào đường.

Món này làm rất dễ, còn đặc biệt thích hợp cho những người họ Tô lúc nào cũng ăn đến no căng bụng, có thể kiện tỳ tiêu thực.

Cho nên bà ngoại Chu cách một đoạn thời gian liền sẽ làm một vại, vốn có thể đặt ở chỗ râm mát bên ngoài là được, chỉ là sau lại phát hiện Tiểu Huyên Huyên thế vậy mà lại học được chiêu ăn vụng, sơn tra ngào đường làm sẵn ở trong nhà cứ thỉnh thoảng lại mất mấy viên.

Sau khi tìm kiếm, mới phát hiện vậy mà lại bị con mèo nhỏ tham ăn tiểu Huyên Huyên lén ăn vụng rồi.

Vì vậy sau này bà ngoại Chu có thói quen cất tất cả sơn tra ngào đường vào tủ lạnh, như vậy sẽ không sợ con mèo nhỏ tham ăn trong nhà ăn vụng nữa.

Nhưng mà không có tiểu Huyên Huyên, còn có tiểu Vi Vi.

Tô Vi Vi dùng đôi đũa sạch chọn hai viên sơn tra ngào đường đẹp nhất, nghĩ nghĩ, cảm giác không đủ, lại bỏ thêm hai viên.

Có đôi có cặp, như vậy mới đúng.

Một lần nữa đóng cửa tủ lạnh lại, tâm trạng của Tô Vi Vi rất tốt.

"Chỉ cần ăn nhiều sơn tra ngào đường, tiểu tiên nữ vĩnh viễn chưa từng sợ béo."

Xoay người...

Sơn tra ngào đường trong tay xém chút nữa phạm sai lầm.

Xém chút nữa thì tiếp xúc thân mật với khuôn mặt tuấn tú ở trước mặt.

"Cố Dung Thời, anh, anh đến lúc nào?" Đã khuya rồi Cố Dung Thời không về nhà ngủ, sao còn ở lại trong nhà cô? Lại còn lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở sau lưng cô.

Không biết người dọa người sẽ hù chết người sao?

Cố Dung Thời cũng thực bất đắc dĩ.

"Đại khái là vào lúc em nói... Tiểu tiên nữ vĩnh viễn chưa từng sợ béo?” Tô Vi Vi:...
Bình Luận (0)
Comment