Chương 323 - Trà Xanh
Chương 323 - Trà XanhChương 323 - Trà Xanh
Tiểu Huyên Huyên lại liếm liếm ngón tay, khuôn mặt mũm mĩm của cô bé lại lân nữa biến thành mặt khổ qua.
Lại liếm... Lại khổ qua... Lại liếm...
Tiểu Huyên Huyên vì để trở thành Tiểu Huyên mỏng manh xinh đẹp, nên liều mạng.
Tô Vi Vi hôn nhiên không biết, nước khổ qua mà cô vốn dùng để Tiểu Huyên Huyên từ bỏ thói quen xấu liếm ngón tay, vậy mà bị Tiểu Huyên Huyên liếm hết sạch.
Lúc này, ánh mắt cô bị thu hút bởi tin tức bên kia...
Bên kia.
Vương Khải Quang với cơ thể bị tàn phá (lắc không ngừng) và tinh thần bị tàn phá (tiếng ma quỷ rót vào tai) cuối cùng cũng cố gắng mở mắt.
"Đừng, đừng lắc nữa."
Lắc nữa, sẽ chết thật đó.
"Lão Vương, ông tỉnh rồi?"
Người phụ nữ giống nữ chính trong phim truyền hình, đôi mắt rưng rưng xúc động.
"Cuối cùng ông cũng tỉnh rồi, nếu ông xảy ra chuyện gì tôi phải làm sao bây giờ."
Vương Khải Quang cũng không cảm nhận được sự hạnh phúc của nam chính trong phim truyền hình, chỉ cảm thấy đầu vẫn còn rất choáng váng và đau, ông muốn ngồi dậy.
"Lão Vương, không phải ông ra ngoài gặp Tiểu Cẩm sao? Tại sao lại trở thành như vậy? Có phải là... Có phải là... Tiểu Cẩm không cẩn thận đụng trúng ông không?”
Tôi đi...
Tô Vi Vi cố gắng khống chế sự kích động của bản thân.
Kịch bản máu chó, trà xanh và quán trà rất xứng nha -
Bạch Tố Mai, quả nhiên là một ly trà xanh tuyệt vời của thế gian.
Không sai, người đột nhiên chạy tới thực hiện một loạt hành động, chính là Bạch Tố Mai.
Giờ phút này, một chút dáng vẻ sang trọng cũng không có, khuôn mặt được giữ gìn cẩn thận chỉ còn lại sự lo lắng, trong lòng còn có chút oán trách. Diễn một vai nữ chính lòng tràn ngập tình yêu lại có tâm tư cẩn thận một cách thành thạo.
Bạch Tố Mai, Oscar nợ bà ấy một tượng vàng.
Tô Vi Vi thật nể phục.
Đây cũng diễn quá đi.
Cô tự nhận bản thân có kỹ thuật diễn xuất, nhưng gặp phải Bạch Tố Mai, cô có cảm giác... Gặp phải đối thủ.
Có muốn cạnh tranh chút không?
Một diễn viên như Tô Vi Vi lòng đang ngứa ngáy.
Ở bên kia, Bùi Cẩn không ngạc nhiên chút nào, như thể không nghe thấy ý nghĩa trong lời nói của Bạch Tố Mai.
"Nếu ông không bị sao, vậy tôi đi đây, bị oan thì cũng đã bị oan rồi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên."
Làm tốt lắm!
Tô Vi Vi có chút tán thưởng Bùi Cẩn.
Mặc cho trà khí ngút trời, ta tự sừng sững bất động.
Đối phó với trà xanh, biện pháp tốt nhất chính là không đi theo tiết tấu của đối phương, mà bình tĩnh đánh trả.
Bà nói tôi đụng vào bà?
Tôi căn bản không dây dưa cãi vã với bà chuyện này, trực tiếp nói với bà, muốn vu oan thì cứ vu oan.
Đã thể hiện bản thân bị oan, lại biểu hiện thái độ khinh thường của mình đối với chuyện này.
Câu sau 'dù sao cũng không phải lần đầu tiên lại càng là tuyệt chiêu bất ngờ.
Nhìn đi, người phụ nữ của ông không phải lần đầu tiên vu oan cho tôi.
Chậc chậc, không ngờ thủ đoạn trà nghệ của Bùi Cẩn lại cao cường như vậy?
Nhìn lại sắc mặt của Bạch Tố Mai, quả nhiên rất kỳ lạ.
Quả nhiên, chỉ có trà xanh mới có thể đánh bại trà xanh.
Trước đây thật sự quá coi thường Bùi Cẩn.
Nghĩ đến Bùi Cẩn có lòng mơ tưởng tới chị gái nhà mình, Tô Vi Vi vội vàng ghi lên cuốn sổ nhỏ của mình 'Bùi Cẩn là bậc thây về nghệ thuật thưởng trà. Sau này lúc so tài với Bùi Cẩn, nhất định phải chú ý điểm này.