Chương 326 - Ra Tay
Chương 326 - Ra TayChương 326 - Ra Tay
Tô Vi Vi chớp chớp mắt với Bùi Cẩn đang ngẩn người.
Tô Vi Vi: Anh à, nhìn ánh mắt của em mà hành động, phối hợp chút đi.
Bùi Cẩn:... Chuyện này ánh mắt gì đó, anh ta thật sự không biết nhìn lắm, nếu không thì, duy trì trâm mặc?
Tô Vi Vi: Thôi được rồi, anh tiếp tục im lặng, xem em phát huy!
Tô Vi Vi hít sâu một hơi.
Trò hay, bắt đầu!
"Anh à, em vốn là ở một bên đợi anh, bà ngoại không yên tâm để một mình anh đi gặp người cha tồi tệ có tiểu tam thì quên đi con trai ruột của mình, cố ý bảo em đến đây, không nghĩ đến em chỉ là đi vệ sinh một chuyến, cái cô bạch liên hoa tiểu tam liền đến rồi, còn lấy đi cái vòng tay mà dì để lại cho anh, quả thực...Quả thực... Em chưa bao giờ gặp qua người mặt dày vô sỉ đến như vậy.!"
Tô Vi Vi lại mở miệng một lân nữa.
Nháy mắt, lại một lần nữa kéo theo một đám người.
Ù ù cạc cạc...
Lượng tin tức thật lớn.
Hóa ra người đàn ông trung niên có vẻ lịch lãm này thế nhưng lại là một người đàn ông bỏ rơi vợ con.
Hoá ra người phụ nữ thoạt nhìn có khí chất, tỏ ra vô cùng đáng thương này là một người tiểu tam.
Hóa ra chiếc vòng trên cổ tay người phụ nữ này lại là di vật do mẹ của người ta để lại.
Trách không được chàng trai này lại tức giận đến như vậy, vẫn luôn muốn tháo cái vòng tay xuống.
Di vật của mẹ người ta, lại bị tiểu tam đeo, là ai thì cũng đều sẽ tức chết.
Người hóng chuyện xung quanh lập tức thay đổi cái nhìn.
Vở tuồng này, hoá ra còn có hiệu quả xoay ngược lại nữa.
Tô Vi Vi vừa lòng gật gật đầu.
Cô chính là muốn cái hiệu quả này. Cãi nhau thì phải có lý do rõ ràng.
Đứng vững được chân thì mới có thể... Không ảnh hưởng bản thân phát huy!
Tô Vi Vi trước nay luôn là người khiến bản thân đứng ở bên có lý mới ra tay.
Đặc biệt là đối phó cặn bã, càng phải bám chắc điểm này.
Ngược tra chiêu thứ nhất, chiếm được lợi thế, gặp người liền tấn công.
Bùi Cẩn có chút bất đắc dĩ nhìn Tô Vi Vi một cái.
Sự xuất hiện đột ngột của cô bé khiến anh ta có hơi bất ngờ.
Nhưng mà sự bảo vệ của đối phương cũng khiến anh rất cảm động.
Chẳng qua...
Những chuyện này của nhà bọn họ, hà tất lại phải liên lụy đến cô bé này chứ?
Vi Vi, em...
"Anh ơi, anh không cần phải nói, em đều biết hết."
Tô Vi Vi chặn lại lời nói của Bùi Cẩn.
Miệng của Tô Vi Vị cô nếu đã xuất dao, không thấy máu thì tuyệt đối sẽ không trở lại trong vỏi
"Anh ơi, em biết anh lòng dạ hiền lành, còn muốn giữ lại một phần thể diện cho người cha xấu xa này của anh, nhưng anh có ý tốt, người ta lại đối xử như thế nào với anh?"
Đôi mắt của Tô Vi Vi lập tức đỏ lên, thể hiện hình ảnh một cô em gái vừa tức giận đôi nam nữ xấu xa vừa bất bình vì anh trai vô cùng nhuần nhuyễn.
Hừ, với kỹ thuật biểu diễn của chị đây, không cần giả vờ yếu đuối, cũng không cần giả vờ độc ác, dùng cái không khí này là có thể chinh phục được tất cả những người bên ngoài vở kịch này.
Ngươi muốn tiểu bạch hoa tôi liền rơi lệ đây mặt, ngươi muốn hắc liên hoa tôi liền nháy mắt rút đao.
"Anh ơi, năm đó người phụ nữ này đối xử như thế nào với anh, anh đã chịu bao nhiêu uất ức, chịu bao nhiêu thiệt thòi?
Rõ ràng là nhà của anh nhưng rốt cuộc anh lại bị đuổi ra ngoài, ngay cả di vật mà mẹ để lại cho anh cũng không thể cầm theo, ngược lại bị bà ta tu hú chiếm tổi
Năm đó nếu không phải vì bà ta, dì sao có thể cứ vậy mà đi chứ? Đến bây giờ, bà ta còn dám đeo vòng tay của dì đi rêu rao khắp nơil
Bà ta làm như vậy còn không phải là để chọc tức anh hay sao?
Làm cho anh tức giận, sau đó bà ta lại khóc thút thít, là có thể châm ngòi mối quan hệ giữa anh và người cha xấu xa này rồi.
Loại thủ đoạn nhỏ này bà ta cũng không biết đã dùng bao nhiêu lần rồi, cũng không thấy chán!