Chương 332 - Nhảy Lớp
Chương 332 - Nhảy LớpChương 332 - Nhảy Lớp
Thấy Vương Khải Quang tựa hồ đã không để ý đến những lời châm ngòi của con nhóc kia lúc nãy, lúc này mới nói ra chuyện mà bà ta quan tâm nhất lúc này.
"Lão Vương, anh xem trường học bên kia...Sẽ không thật sự có người đến trường gây rắc rối cho em chứ?”
Nếu thật sự có người đi khiếu nại, thậm chí mang chuyện này đi đăng báo, vậy thì...thể diện của bà ta sẽ hoàn toàn mất hết.
Động tác ăn trái cây của Vương Khải Quang dừng lại một chút.
Đưa mắt nhìn vẻ mặt tràn đây cẩn thận của Bạch Tố Mai.
"Chuyện trường học bên kia anh sẽ xử lý, sẽ không để em bị mất mặt trước mặt người khác. Em là con dâu của nhà họ Vương nên cũng sẽ đại diện cho thể diện của nhà họ Vương.
Trong lòng Bạch Tố Mai vui muốn nở hoa, nhưng mà...
"Nhưng mà, chuyện trước kia sẽ không truy cứu nữa, còn sau này...Em vẫn nên từ chức ở trường đại học sư phạm thành phố Hàng đi thôi. Một học kỳ em cũng không đến trường được mấy lần, như vậy xác thật sẽ có ảnh hưởng không tốt. Sau này em cứ ở nhà làm bà chủ gia đình đi, như vậy cũng khá tốt."
Cái gì?
Xin nghỉ việc?
Đương nhiên Bạch Tố Mai không muốn làm vậy.
Đối ngoại, bà ta nói mình là giảng viên đại học hãnh diện biết bao nhiêu. Nhưng nếu sau này bà ta nói với người khác mình chỉ là bà chủ gia đình...cảm giác này sao có thể so sánh được chứ?
Bạch Tố Mai rất muốn phản đối, nhưng...nhìn vẻ mặt không cho từ chối của Vương Khải Quang, bà ta cũng chỉ có thể thu hồi lại tâm tư kia của chính mình.
Đều do con nhóc đột nhiên xuất hiện kia.
Bà ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho con nhóc đó.
Thời gian nghỉ đông trôi qua nhanh chóng.
Cảm giác mới qua năm mới không được bao lâu đã phải đi học lại.
Nhưng khai giảng lần này, Tô Vi Vi đã đến một lớp học hoàn toàn mới. Ban ba sơ tam.
Tô Vi Vi cô đã nhảy lớp rồi!
'Mùa hè năm nay cô có thể tham gia kì thi vào cấp ba, sau đó sẽ vào học ở cao trung.
Mà lúc này cùng Tô Vi Vi vào học ban ba sơ tam còn có cả Chu Hướng Bắc.
Sau khi tự giới thiệu xong, giáo viên chủ nhiệm cũng không không đặc biệt sắp xếp mà trực tiếp để Tô Vi Vị và Chu Hướng Bắc ngồi cùng nhau.
Sau đó kêu hai người xuống cuối lớp ngồi.
Tuy rằng...
Tô Vi Vi không được cao lắm, nên việc sắp xếp như vậy cũng hơi bắt nạt người.
Nhưng Tô Vi Vi đối với việc bị sắp xếp như vậy vẫn vô cùng vừa lòng.
Vừa có thể giám sát anh họ Hướng Bắc học tập lại vừa có thể làm việc riêng.
"Vi Vi, tại sao cậu lại nhảy lớp chứ? Cậu không biết đâu, không được nhìn thấy cậu tớ đã nhớ cậu biết bao nhiêu."
Giờ nghỉ trưa, Hoàng Tinh Tinh đã đến lớp tìm Tô Vi Vi.
Nhìn Tô Vi Vi chớp mắt đã biến thành đàn chị của mình, Hoàng Tinh Tinh rất là phiên muộn.
Đồ ăn vặt mỹ vị của cô ấy...đã không còn nữa nha.
"Tớ đây còn không phải là do muốn có thể hướng về phía trước học tập cho tốt hay sao? Hơn nữa... cậu nhớ là đồ ăn vặt của tớ mới đúng."
Chút tâm tư này của Hoàng Tinh Tinh đừng tưởng cô không nhìn thấu nhé -
"Hắc hắc..."
Hoàng Tinh Tinh hắc hắc mà cười ngây ngô mấy tiếng sau đó cũng không phủ nhận.
Dù sao đây cũng là sự thật, phủ nhận cũng vô dụng nha.
Nhưng mà...
"Vi Vi à, không chỉ có mình tớ nhớ cậu mà toàn bộ bạn học trong lớp đều siêu cấp, siêu cấp nhớ cậu. Đặc biệt là cô chủ nhiệm, cô ấy bảo không có cậu trong lớp cô ấy còn có chút không quen."
Rõ ràng thời gian Tô Vi Vi đến lớp bọn họ mới được nửa học kỳ, như vậy tức là mới chỉ được mấy tháng thôi nhưng lại có cảm giác như từ đầu cô đã luôn ở bên bọn họ, cô vừa đi không khí trong lớp đều không còn như trước.
"Tớ đây đúng là thụ sủng nhược kinh."
Tô Vi Vi vươn tay nhéo khuôn mặt nộn nộn của Hoàng Tinh Tinh.
Cảm xúc cũng thật tốt nha.
" Các cậu nếu đau lòng cô chủ nhiệm như vậy, vậy thì đối với cô ấy tốt một chút, nghe lời cô ấy nhiều hơn cô chủ nhiệm sẽ nhanh chóng thích ứng thôi."