Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 335 - Chương 335 - Không Chịu Bị Bắt Nạt

Chương 335 - Không Chịu Bị Bắt Nạt Chương 335 - Không Chịu Bị Bắt NạtChương 335 - Không Chịu Bị Bắt Nạt

Thực ra biện pháp Chu Hướng Bắc nói cũng không tồi.

Cô thật sự có thể tìm chị gái giúp đỡ, một cái báo bảng mà thôi, không làm khó được Tô Mạn Mạn.

Nhưng...

Cô dựa vào cái gì mà phải làm như vậy?

Bị gây khó dễ chỉ có thể yên lặng nhận.

Sau đó hèn mọn đi nhờ vả người khác.

Tô Vi Vi không phải loại người như vậy.

Cho nên, cùng ngày sau khi tan học, Tô Vi Vi tự mình đi vẽ báo bảng.

Nhìn thành phẩm, cô vừa lòng gật đầu.

Nhìn xem, có chữ có cảnh, nội dung tích cực tiến về phía trước.

Thật tốt.

Ngày mai những người nhìn thấy báo bảng này nhất định sẽ rất cảm động...

Ngày hôm sau, bạn học lục tục đến lớp.

"Phốc..."

Đây là gì?

Chờ đến khi chủ nhiệm lớp Dương Lỗi đi vào, nhìn qua báo bảng, thiếu chút nữa phun ra một búng máu.

"Đây... đây là ai làm?"

Dương Lỗi run tay, trong lòng như lửa đốt.

Đây thật cmn quá đáng giận.

Tô Vi Vi ngồi ở hàng cuối cùng đứng lên, cười đến cực kỳ hồn nhiên.

"Thưa thầy, đây đương nhiên là em vẽ, không phải thây bảo em vẽ sao, thây thấy vừa lòng không ạ?”

Tô Vi Vi đương nhiên rất hài lòng với tác phẩm của mình.

-Em...em làm?” Dương Lỗi quả thực muốn điên rồi.

"Em vẽ bảng tin thành cái quỷ gì kia? Có phải em muốn lớp chúng ta xếp cuối cuộc thi này đúng không? Hơn nữa, em còn viết linh tỉnh cái gì vậy?"

Dương Lỗi nhìn ba hàng chữ lớn trên bảng đen.

"Thầy...chẳng lẽ thây không biết đọc sao?"

Tô Vi Vi vẻ mặt kinh ngạc.

"Nếu không sao thây lại hỏi em đã viết cái gì? Đây không phải rất rõ sao?"

Được rồi. cô thừa nhận, cô vẽ có hơi kém một chút, nhưng...Chữ viết của cô rất đẹp nhé.

"Không sao không sao, ai bảo thầy là thầy chứ, không biết chữ thì thôi, em đọc cho thây nghe."

Tô Vi Vi lập tức dùng thanh âm tiểu tiên nữ thanh thúy dễ nghe của mình đọc diễn cảm một lượt.

"Mọi chuyện đều nghe thây chỉ huy."

"Không lấy một xu của bạn cùng lớp."

"Tất cả đều thuộc về mọi người."

Từng từng từng chữ vang lên thật rõ ràng.

Thanh âm hẳn rất dễ nghe phải không.

Tình cảm cũng thật tràn trê phải không.

Tô Vi Vi tự like cho chính mình, cô thật là lợi hại mà-

Dương Lỗi:...

Dương Lỗi tức giận muốn phát bệnh tim.

"Tôi đương nhiên là xem hiểu, tôi là đang hỏi em, em viết cái quỷ gì đây? Báo bảng là viết cái này, em muốn lật trời sao?!"

"Không không, thầy à, thây nói như vậy em phải phản bác lại, nôi này quá lớn, em yếu ớt nhu nhược, cõng không nổi."

"Tội danh này quá lớn, thây đừng hòng vu nó cho em."

Liên quan đến nguyên tắc, tuyệt đối không thể chùn bước.

Tô Vi Vi lãm liệt kêu hai chữ chính nghĩa trong lòng.

Dương Lỗi:... Không thể đánh, không thể đánh.

Hắn là thầy, hắn là thầy.

Bảo trì hình tượng, bảo trì hình tượng.

Mẹ nó, vẫn là không nhịn được.

"Em...em vẽ bảng tin, viết "tam đại kỉ luật" vào làm gì?"

"Thầy, thây đây là nhìn đại cục không đủ rộng nha."

Tô Vi Vi tiếc nuối lắc đầu.

"Đây chính là pháp bảo chiến thắng, là âm thanh thắng lợi đó. Còn có nội dung nào có thể so sánh với nó được cơ chứ?"

Dương Lỗï:...Nghe nơi nào cũng có vấn đề, nhưng lại không thể phản bác.

"Em...rất tốt."

Dương Lỗi run tay chỉ thẳng Tô Vị Vi.

Hắn nhận ra rồi, hắn đây là gặp phải ma quỷ.

“Còn tạm, còn tạm."

Tô Vi Vi cười vô cùng khiêm tốn.

"Em cũng chỉ là có vài trăm triệu điểm tốt như vậy thôi, chủ yếu là muốn giúp thây nhìn rộng một chút, em cũng rất vui vẻ."

"Em...Nói như vậy em còn rất hiểu tam đại kỉ luật? Em làm mọi chuyện đều dựa theo tam đại kỉ luật?"

Nội tâm Dương Lỗi nảy sinh ác độc, không phải cô có thể nói sao?

Vậy hắn để cô nói.

Hắn thật ra rất muốn xem xem, tiểu nha đầu như cô có thể nói đến mức làm hoa nở hay không.

Chuyển bị động thành chủ động.

Tô Vi Vi cười tửm tỉm nhìn Dương Lỗi.

Đồ ác độc, cưng cho rằng chị Vi Vi của cưng không nhìn ra chút tâm tư đó sao?

Nói thì nói.

Luận mồm mép, Tô Vi Vi còn chưa biết sợ ai đâu."

"Thầy, em muốn học rất nhiều thứ, không có giống thầy, hành sự theo tam đại kỉ luật, là em học từ trên người thầy đó."

"Thầy xem, thầy nói em làm báo bảng em liền làm, không thể cự tuyệt, đây không phải chính là "mọi chuyện nghe thầy chỉ huy" sao?”

"Còn nữa, thây kêu em trang trí, không cho em chỉ phí, cũng không cho em tài liệu, càng không cho em hỏi người khác, đây là có ý gì, đây có nghĩa là em tự mình vận động suy nghĩ, còn không phải chứng minh thầy là người 'không được lấy một đồng của bạn học" sao, thầy thanh chính liêm minh, hai bàn tay trắng đó."

"Cuối cùng, thầy xem, cho dù là em tự làm báo bảng hay là thuê người về làm thì cuối cùng là tập thể được hưởng, là thầy, không phải chính là "mọi thứ đều thuộc về mọi người" sao?”

Tô Vi Vi gõ từng nhịp từng nhịp.

“Nhìn xem, như vậy mới đúng..
Bình Luận (0)
Comment