Chương 349 - Điêu Kiện
Chương 349 - Điêu KiệnChương 349 - Điêu Kiện
Nói đến kiếm tiền, cậu út Chu vội vàng lấy cuốn sổ nhỏ mà bản thân chuẩn bị từ trước ra.
"Vi Vi cháu xem, đây là báo cáo chi phí và lợi nhuận cậu làm.'
"Cậu đã hỏi thăm rồi, hiện tại phí lên mạng là 6-12 đồng, cho là 8 đồng một giờ."
"Mà một máy tính, giá trên thị trường đại khái là khoảng 7000 đến 12000. nhưng cậu có quen một người bạn, làm việc trong một xưởng điện tử ở phương Nam, bên đó anh ấy sản xuất linh kiện, cũng thu về linh kiện máy tính, nếu tự mình mang linh kiện về tự lắp ráp, thì chi phí có thể kiểm soát ở mức dưới 5000. hơn nữa hiệu suất có thể duy trì ở mức khá tốt."
"Cứ như vậy, cứ cho là một máy tính có người sử dụng 10 giờ, một ngày là 80 đồng, vậy chỉ cần hơn 60 ngày, là có thể thu lại chi phí, phần còn lại đều là lợi nhuận thuần."
"Đương nhiên, đây là trạng thái lý tưởng, thật ra còn có tiên thuê nhà, điện, nước và phí nhân công, còn có tiên cước internet, có lẽ, một máy tính không đến 10 giờ một ngày, nhưng... Chuyện kinh doanh này vẫn rất có lời, ít nhất nửa năm, không, chậm nhất một năm là có thể hoàn vốn, những năm sau có thể kiếm càng nhiều!"
"Hơn nữa, sau này đổi mới máy tính, ta cũng có thể hoặc là trực tiếp đổi mới linh kiện, hoặc là bán máy cũ thêm tiền đổi thành máy mới."
Blah blah...
Cậu út Chu cầm cuốn sổ nhỏ tính toán với Tô Vi Vi, nhìn thế nào cũng là một việc kinh doanh rất tốt.
Kỳ thật...
Mở tiệm net vốn dĩ là một công việc kinh doanh tốt.
Kiếp trước, khoảng những năm 2000 là giai đoạn phát triển và mở rộng ngành công nghiệp internet.
Khi đó có nhiêu người đầu tư vào tiệm net vào thời điểm đó đã kiếm được đầy tiền.
Cho dù sau này tiền phí lên mạng ở tiệm net đã giảm còn 1, 2 đồng một giờ, nhưng vẫn kiếm được khá nhiều tiền.
Bởi vì khi đó, tiền cước lên mạng cũng giảm rất nhiêu, hơn nữa người lên mạng ngày càng nhiều.
Một máy tính gân như hoạt động cả ngày không nghỉ, căn bản là không có thời gian rảnh rỗi.
Rất nhiều người thức đêm đến tiệm net lên mạng.
Thậm chí, rất nhiều tiệm net kế bên trường học phải đặt chỗ trước, nếu không đến chậm sẽ không có chỗ.
Lên mạng chơi các loại game, xem truyên hình, trò chuyện chim cánh cụt... đó mới là thứ thực sự kiếm ra tiền.
Cho nên, bây giờ cậu út dám bước vào thị trường này, Tô Vi Vị chỉ có thể nói... Không hổ là người lăn lộn trong giới kinh doanh lâu như vậy, thật sự rất có tâm nhìn.
"Cho nên... Vi Vi, cháu cảm thấy, chuyện làm ăn này như thế nào?”
Cậu út Chu giải thích một hồi, vừa ngẩn đầu, đã nhìn thấy cháu gái nhỏ nhà mình như lạc vào cõi thần tiên xa xôi, không khỏi có chút chột dạ.
Chẳng lẽ... Vi Vi không coi trọng?
Cái đó phải làm sao bây giờ?
Cậu út Chu tới tìm Tô Vi Vi nói chuyện mở tiệm net, một mặt là muốn Tô Vi Vi giúp đỡ, mặt khác cũng là vì tâm nhìn của Tô Vi Vi.
Nhìn xem đi thời gian không tới một năm, Tô Vi Vi đã tạo mấy chuyện làm ăn, tất cả đều thịnh vượng.
Điều này đủ để chứng minh, đứa nhỏ Vi Vi này, tâm nhìn tốt, hơn nữa vẫn là một ngôi sao may mắn nhỏ.
Việc làm ăn bị cô nhìn trúng, chắc chắn có thể kiếm được tiền.
Nhưng nếu Vi Vi nói không coi trọng chuyện kinh doanh tiệm net...
Ông có tiếp tục làm không?
"A? Cậu út cậu nói xong rồi sao?"
Tô Vi Vi sực tỉnh, nhìn thấy ánh mắt lo lắng của cậu út Chu, cô cười trấn an.
"Cháu cảm thấy cậu út nói tới ý tưởng mở tiệm nét khá hay, rất hay, cháu ủng hộ cậu!"
"Thật sự?”
"Đương nhiên, cậu út, cậu thật sự quá tài giỏi."
Tô Vi Vi giơ hai ngón tay cái lên b( v)d
"Nhưng mà... Nếu thật sự cậu út muốn làm chuyện này, cháu có thể đầu tư cho cậu, nhưng có ba điều kiện." Cậu út Chu vội vàng nghiêm túc, "Điều kiện gì, Vi Vi cháu nói đi."