Chương 348 - Mở Tiệm Net
Chương 348 - Mở Tiệm NetChương 348 - Mở Tiệm Net
Trước khi Tô Vi Vi được tái sinh, mọi người đều không thể sống thiếu internet, một khi mạng bị ngắt kết nối, thật sự không thể làm được chuyện gì, cuộc sống đều bị hỏng.
Cho nên, Tô Vi Vi đối với khía cạnh internet vẫn luôn duy trì sự chú ý, chờ thời cơ thích hợp sẽ đầu tư.
Bây giờ cô cũng xem như là tích lũy được một chút, cũng không muốn tự mình mò mẫm bước vào lĩnh vực kinh doanh internet, không bằng sau này lựa chọn những cổ phiếu có tiềm năng đó, nhân lúc chưa phát triển để đầu tư, có thể ngồi hưởng sự tăng giá.
Chỉ là Tô Vi Vi không ngờ đến... Người xung quanh mình, ngoại trừ Cố Dung Thời, còn có người chú ý đến internet sớm như vậy.
"Ồ, không cần."
Cậu út Chu gật đầu, còn có hơi chút tiếc nuối.
Bị mất một cơ hội thể hiện bản thân trước mặt cháu gái.
"Nhưng mà cậu út, thật sự cháu rất tò mò, vì cái gì mà cậu muốn mở tiệm net vậy?”
"Cái này... Mấy năm nay cậu vào nam ra bắc, thật sự đã gặp không ít thứ mới lạ, năm trước, cậu thuận đường đến Thượng Hải, phát hiện ở Thượng Hải có mở một chỗ giống vậy, mới đầu chỗ đó còn gọi là phòng máy, chính là máy tính có thể lên mạng còn có thể chơi game, có nhiêu người đến đó xếp hàng để trải nghiệm, sau đó, cậu phát hiện, phòng máy kiểu này, chính là tiệm net, ngày càng nhiều, nhiều nơi đều có.
Cậu út Chu nhớ đến những phòng máy mà cậu thấy, phòng nho nhỏ, bày ra mấy cái máy tính, gần như lúc nào cũng có người, thật đúng là ngồi một chỗ kiếm tiền.
"Cậu cảm thấy, internet thật sự là một thứ tốt, chỉ cân dùng máy tính, đã có thể thông qua internet quen biết nhiêu người, biết nhiêu thứ hơn, hơn nữa, cậu còn tham gia nhiều phòng trò chuyện, mọi người đều cảm thấy, tương lai internet chắc chắn phát triển, đặc biệt là người trẻ tuổi, nhất định sẽ tiếp xúc với internet ngày càng nhiều..."
Cậu út Chu nói đến internet, đôi mắt dường như phát sáng lên.
Tuy rằng cậu không phải dân chuyên nghiệp gì, nhưng đầu óc cậu linh hoạt lại luôn muốn tiếp thu những điều mới, sau khi lên mạng quen biết nhiều người trong nghề, cậu càng thêm hứng thú đối với internet, thậm chí còn có rất nhiêu quan điểm và ý tưởng của chính mình. Mấy thứ này, trước kia cậu chỉ có thể tâm sự vài câu đối với người ở trên mạng.
Đây vẫn là lần đầu tiên, cậu nói trực tiếp ra những lời trong lòng với người đối diện, những lời này vừa nói ra như máy hát, cậu út Chu không dừng lại được, nói hết toàn bộ ý nghĩ trong lòng ra.
Tô Vi Vi cũng không quấy rầy cậu út Chu, chỉ yên lặng lắng nghe cậu nói, nghe cậu dự đoán tương lai của ngành kinh doanh internet, nghe cậu nói vê những người mà cậu biết trên mạng, nghe cậu nói vê ứng dụng của internet.
Cho đến khi cậu út Chu nói đến miệng khô, muốn tìm nước uống, mới để ý tới.
A, không cẩn thận nói quá nhiều.
Thiếu chút nữa cậu đã quên còn có một người như Tô Vi Vi ở bên cạnh.
"Cái đó, cậu...
"Cậu út, uống chút nước trước đi."
Tô Vi Vi đưa một ly nước ấm sang, để cậu út Chu giải khát.
Cậu út Chu ực ực ực uống sạch hết ly nước, rốt cuộc mới cảm thấy cổ họng sắp bốc khói của mình dịu đi rất nhiêu.
"Cái đó... Cậu nói có hơi nhiều."
"Không sao, con rất thích nghe cậu út nói những điều đó."
Tô Vi Vi mỉm cười cổ vũ cậu út Chu.
"Cậu út, cậu có ý tưởng như vậy sao không nói sớm với cháu, theo lời cậu nói, Thượng Hải năm 95 đã xuất hiện tiệm net, bây giờ mới mở tiệm nét không phải quá trễ sao?'
"Vậy thì đã sao, lúc tiệm net mới bắt đầu, thật ra quy mô cũng không lớn, cước phí cũng đắt, 15 đến 20 đồng một giờ, nhưng mấy năm nay cước máy tính và internet đã giảm, tiền cước đã dần rẻ hơn, cũng có nhiều người tiếp xúc với internet hơn, người lên mạng cũng nhiều, bây giờ mở tiệm net mới kiếm được nhiều tiền đấy."
Tuy cậu út Chu có lý tưởng, nhưng còn trải qua sự vùi dập của xã hội.
Mở tiệm net, không chỉ vì lý tưởng, quan trọng hơn vẫn là để kiếm tiền.