Chương 353 - Kỳ Thi Cấp 3
Chương 353 - Kỳ Thi Cấp 3Chương 353 - Kỳ Thi Cấp 3
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Chẳng mấy chốc đã đến tháng sáu.
Kỳ thi tuyển sinh cấp ba mà Tô Vi Vi mong đợi từ lâu cuối cùng cũng đến gần
Trong khoảng thời gian này, bầu không khí học tập trong lớp 3 Sơ Tam càng ngày càng mãnh liệt, một đám bé trai bé gái 14.15 tuổi, thật sự quá hăng say học tập, Tô Vi Vi cũng có chút không thể chịu nổi.
Bầy cừu cũng sắp biến thành bầy sói rồi đó -
Khiến cho Tô Vi Vi mỗi ngày đều đi xem lịch.
Kỳ thi tuyển sinh cấp ba, ngươi lúc nào thì mới đến a.
Cô sắp đợi không nổi nữa rồi.
Nhưng mà, không giống với mong chờ dị thường của Tô Vi Vi, những người còn lại trong nhà họ Tô càng trở nên lo lắng hơn khi đã bước vào tháng sáu.
Đặc biệt là nhìn thấy dáng vẻ thờ ở của Tô Vị Vi, thì càng lo lắng hơn.
Không được không được, dáng vẻ này Vi Vi này, chắc chắn là cố ý giả vờ, chính là không hy vọng bọn họ lo lắng theo cô bé.
Đứa nhỏ Vi Vi này, quá hiểu chuyện rồi.
Áp lực gì cũng để ở trong lòng, cũng không muốn nói cho bọn họ biết.
Nhìn Chu Hướng Bắc bên kia xem, đều đã vò đầu bứt tai.
Đây là sự đối lập mãnh liệt cỡ nào a.
Bọn họ nhất định phải đối xử với Tô Vi Vị tốt hơn một chút!
Sau đó...
Tất cả mọi người trong gia đình đều bắt đầu hành động Œ:öeð:2
Bà ngoại Chu mỗi ngày đều cân nhắc phải nấu cho Tô Vi Vi, ô đùng rồi, còn có Chu Hướng Bắc nữa, một vài món ăn ngon.
Chu ông ngoại không có việc gì sẽ dẫn theo Tiểu Huyên Huyên đi ra ngoài đi dạo, chỉ sợ Tiểu Huyên Huyên ở trong nhà quấy rây đến việc học tập của Tô Vi Vi, đi dạo đến nỗi cái chân béo của Tiểu Huyên Huyên đều đã gầy đi không ít.
Trong khoảng thời gian này, ba Tô mẹ Tô vẫn tiếp tục giảm bớt cảm giác tồn tại ở trong nhà, tuy rằng... Ngày thường bọn họ bị đè ép đến mức có cảm giác tôn tại rất thấp, nhưng hiện tại... Quả thật chính là trực tiếp trở thành người vô hình.
Vài người cậu mợ cũng không dám đến đây quấy rây, chỉ là không ngừng nhân lúc Tô Vi Vi không ở nhà, đưa đến cái loại đồ ăn ngon, dùng tốt, quần áo thức ăn, tất cả đều bao trọn gói.
Tiệm net của cậu út khai trương cũng không dám gọi Tô Vi Vi đến, chỉ là mượn máy ảnh, chụp một đống hình, đợi sau khi Tô Vi Vị thi vào cấp ba xong, thì đưa cho cô xem.
Người một nhà đều để bụng như vậy, Tô Vị Vị liền cảm thấy... Thôi vậy, cô cũng giả vờ để bụng một chút đi.
Nếu không thì ngượng ngùng biết bao nhiêu.
"Cái kia, bà ngoại, gân đây uống canh thịt hơi nhiều rồi, hôm nay ăn canh chay đi, canh nấm cũng rất ngon đó."
"Ông ngoại, hôm nay không cần dẫn Huyên Huyên đi dạo, áp lực của cháu có hơi lớn, để cháu xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Huyên Huyên, giảm bớt một chút áp lực."
"Mẹ ơi, cho con một phần gà rán coca đi, nghe nói ăn thịt gà có thể khiến người ta vui vẻ hơn đó nha."
"Cậu út, mau nói thu nhập của tiệm net cho cháu nghe đi, để cháu cảm thấy vui hơn.”
Tô Vi Vi thao tác mãnh liệt như hổ một phen, cả nhà rốt cuộc yên tâm rồi.
Như vậy mới đúng chứ.
Vi Vi, có áp lực thì nói ral
Bà ngoại Chu hầm canh, cậu út Chu báo thu nhập, ông ngoại Chu đem Tiểu Huyên Huyên vào bàn tay ma quỷ.
Đến đây đi, tận tình chà đạp đi.
Tô Vi Vi xoa bóp khuôn mặt mập mạp nhỏ nhắn của Tiểu Huyên Huyên...
Cảm giác thật tốt a.
Người khác đều là sờ chó sờ mèo, còn cô, có Tiểu Huyên Huyên có thể rua-
Tiểu Huyên Huyên:... Kỳ thi tuyển sinh cấp ba là cái gì? Lại đây, để em ấy đánh sưng nó -...
Mẹ Tô cũng đem món ăn ngon đến.
"Vi Vi, mẹ đã gói cho con rất nhiều cánh gà, ăn cánh gà tốt a, giương cánh bay cao, đại bàng giương cánh!"
Nói xong, còn vẫy hai cánh tay lên xuống.
Vô cùng hình tượng sống động.
Nhưng mà...
"Bang!"
Bà ngoại Chu vỗ một cái vào cánh tay của mẹ Tô.
"Con có bị ngốc không vậy, nhiều món chiên như vậy, con muốn để Vi Vi ăn đau bụng hay sao? Con không nghe Vi Vị nói trong khoảng thời gian này con bé ngay cả canh thịt cũng không muốn uống sao? Không biết là thí sinh phải tận lực tránh món dầu mỡ hay sao?"