Chương 361 - Chụp Ảnh Chung
Chương 361 - Chụp Ảnh ChungChương 361 - Chụp Ảnh Chung
Chụp hình chung một mình với Cố Dung Thời sao?
Tô Vi Vi nghi ngờ chớp mắt.
Trong ấn tượng của cô, tuy Cố Dung Thời thích chụp ảnh, nhưng lại chỉ thích tự mình chụp, chứ không thích bị chụp.
Cái này...
"Anh nói với người nhà là lần này đi du lịch với bạn bè, họ..."
"A, hiểu rồi!"
Tô Vi Vi gật đầu.
Đã hiểu.
"Cần em làm chứng giúp anh, là anh thật sự đi chơi không gạt họ đúng không? Không thành vấn đề, em chắc chắn sẽ phối hợp với anh, như vậy đi, không những là trên máy bay, đợi khi tới bãi biển em cũng chụp hình chung với anh, đảm bảo để lại dấu vết trên đường đi!"
Phối hợp làm chứng sao, Tô Vị Vi rất thành thạo.
Trước kia khi cô ra ngoài chơi với mọi người, cũng từng gặp phải tình huống phải báo cáo với bạn trai/bạn gái.
Chuyện báo cáo bạn trai bạn gái với báo cáo người nhà này, chắc là không khác lắm.
Cố Dung Thời:... Thật ra rất khác nhau.
Vốn là người trong nhà muốn nhìn xem, ân nhân cứu mạng trong truyên thuyết kia Tô Vi Vi rốt cuộc trông như thế nào.
Cũng không phải yêu cầu làm chứng, nhưng...
Nếu nói như vậy mà trên đường Tô Vi Vi có thể chụp ảnh cùng với anh...
"Đúng vậy, đúng là yêu cầu em giúp anh làm chứng, cảm ơn em, Tô Vị Vi."
"Không thành vấn đề -"
Tô Vi Vi xua tay rất phóng khoáng.
Bạn bè là để giúp đỡ lẫn nhau.
Không phải chỉ là chụp ảnh thôi sao? "Tới tới tới, chúng ta cười vui vẻ một chút, như vậy mới có thể chứng minh chúng ta thật sự đi chơi nha, hơn nữa nhìn thấy anh chơi vui vẻ, người nhà anh cũng sẽ vui vẻ theo.'
Nếu đồng ý rồi, Tô Vi Vi chắc chắn phải làm đến cùng, lại còn muốn cung cấp dịch Vụ cao cấp.
“Tách tách"
Máy ảnh, ghi lại cảnh này.
Sau lưng là trời xanh mây trắng, phía trước là hai người dựa sát vào nhau.
Cô gái cười rạng rỡ tỏa nắng trước ống kính, còn giơ tay làm điệu bộ ngàn năm không thay đổi, kéo tay (v^-^)v.
Mà chàng trai bên cạnh cô gái lại không nhìn máy ảnh, ngược lại nghiêng đầu nhìn cô gái bên cạnh, cười rất dịu dàng...
Máy bay đến đảo.
Dù cho nơi này xa hơn về phía Bắc so với Hàng Châu, nhưng vẫn rất nóng.
Đoàn người Tô Vi Vi trực tiếp kêu hai chiếc xe, đi đến khách sạn đã đặt trước từ lâu.
Tới khách sạn rồi, bật điều hòa, khiến mọi người thoải mái hơn nhiều.
Một chặng đường tàu xe mệt mỏi, cả gia đình đêu mệt mỏi, từng người quay về phòng, ngủ một giấc trước rồi nói sau.
Bà ngoại Chu ông ngoại Chu một phòng, ba Tô mẹ Tô một phòng, Mạn Mạn Vi Vi và Huyên Huyên một phòng, Cố Dung Thời... Được rồi.
Cố Dung Thời không muốn ở chung với người khác, cho nên, Chu Hướng Đông được ưu đãi một mình một phòng.
"Chị hai -"
Tiểu Huyên Huyên nhào lên giường của Tô Vi Vi, rúc vào người Tô Vi Vi cọ tới cọ lui, giống như một con lợn nhỏ bị kích động.
Tô Vi Vi kiềm chế để không đá cô bé xấu xa này xuống.
"Hay chị ném em cho anh họ Hướng Bắc, cho hai người cùng nhau điên nha."
Tô Vi Vị lấy chăn phủ giường bọc Tiểu Huyên Huyên đang làm loạn lại.
"Ngủ ngoan, chút nữa chị hai dẫn em đi học bơi."
Chân Tiểu Huyên Huyên bị bao bọc lại, cuối cùng cũng ngừng lại, nhưng cô bé vẫn cố gắng vùng vẫy đưa cánh tay béo nhỏ, nắm lấy cánh tay Tô Vi Vị. "Chị hai, chị hai, Huyên Huyên cũng muốn mặc Bi... Bi... Nini sao?"
“Cái gì Bi Nini, đó gọi là Bikini.'
Tô Vi Vi mơ mơ màng màng trả lời lại.
Ánh mặt trời vừa phải, hợp để ngủ.
Nhưng giây tiếp theo, Tô Vi Vi đột nhiên mở to mắt như chuông đồng. 'Em nghe được Bikini từ đâu?”
Tiểu đậu đinh Huyên Huyên, kiến thức của em có hơi vượt quá giới hạn. "Hướng Bắc khanh khách nói nha -"
Tiểu Huyên Huyên trực tiếp bán đứng Chu Hướng Bắc.
"Hướng Bắc khanh khách đọc sách... Chị xinh đẹp ... Mặc ít ít... Bi Nini...' "Chu Hướng Bắc!"