Chương 365 - Sảng Khoái
Chương 365 - Sảng KhoáiChương 365 - Sảng Khoái
Lần này đi biển bắt hải sản, có thể nói là thu hoạch tràn đầy.
Mỗi người đều thu hoạch một thùng.
Nhưng mà...
Bà ngoại Chu và ông ngoại Chu tương đối thực tế, thùng của hai người là nghêu sò, hàu, trai, còn nhặt được hai con cá đầu đen mắc cạn.
Đều những thứ có lợi ích thực tế có thể ăn được.
Ba Tô đi theo sau lưng hai ông bà để giúp đỡ, những thứ trong thùng của ông ấy cũng giống vậy.
Còn thùng của mẹ Tô và Tô Mạn Mạn thì phần lớn đều là những cái vỏ sò, ốc biển đẹp đẽ, không cần phải nói, hướng về vẻ ngoài mà nhặt.
Còn về thùng của Tô Vi Vi, Chu Hướng Bắc còn có Tiểu Huyên Huyên, lại đủ loại đủ kiểu, đụng tới cái gì liền nhặt cái đó.
Thứ gì hiếm lạ cổ quái, bọn họ thích cái gì...
Tiểu Huyên Huyên còn giằng co với một con cua nhỏ to khoảng lòng bàn tay của em ấy.
Cô bé mập mạp rõ ràng đã sợ đến run lẩy bẩy, cố tình còn nhất định phải đem con cua nhỏ 'chiếm cho riêng mình.
Cuối cùng, dưới sự trợ giúp Tô Vi Vi, đem con cua nhỏ bỏ vào trong cái thùng nhỏ của mình, đồng phát đưa ra tuyên bố táo bạo.
“Nuôi lớn lớn....
Tiểu Huyên Huyên giơ tay ra, vẽ một vòng tròn lớn quanh cơ thể của em ấy, nước mắt phấn khích chảy ra từ khóe miệng ( Ƒ)
"Ăn ngon -"
Tô Vi Vi:... Có phải nên cho em gái nuôi một con vật cưng hay không, để làm dịu trái tim đen tối nhỏ bé kia của em ấy?
Bằng không tiểu đậu đinh này đụng đến thứ gì dễ thương thì phản ứng đầu tiên là nghĩ đến ăn như thế nào, cũng là một chuyện bất đắc dĩ.
Cũng không biết là học từ ai nữa.
Là một người chị tận tâm, Tô Vi Vi cảm thấy có quá nhiều trở ngại trên con đường nuôi dưỡng em gái mình.
Ở đăng sau, Cố Dung Thời cười tủm tỉm chụp lại dáng vẻ cau mày của Tô Vi Vi..
Ừm, trong tay mọi người đều xách theo một cái thùng, ngoại trừ Cố Dung Thời.
Trong tay anh chỉ có máy ảnh.
Trong máy ảnh... Chỉ có Tô Vi Vi...
Đoàn người thu hoạch tràn đầy đi vào một quán hải sản.
Hiện giờ, làn sóng du lịch trong nước còn chưa mạnh mẽ lắm, đương nhiên cũng sẽ không có chuyện chém khách hàng.
Ông chủ vô cùng thuần phác, còn chủ động giới thiệu cho mấy người Tô Vi Vi các loại hải sản nên chế biến thế nào để ăn ngon hơn,
Tô Vi Vi cũng có qua có lại, đưa phí chế biến rất hào phóng, còn gọi rất nhiều loại hải sản khác từ chỗ ông chủ, gọi không ít bia.
"Cô bé, cháu thật là có mắt, ở chỗ chúng tôi, bia là ngon nhất!"
Ông chủ cầm mấy chai bia đến, nhiệt tình giới thiệu.
"Nhìn dáng vẻ của mọi người thì đều là người ở nơi khác tới phải không, hải đảo của chúng tôi là một nơi rất đẹp, vừa hay ở chỗ này của chúng tôi đang tổ chức lễ hội bia, rất náo nhiệt đó, mọi người có thời gian có thể đến đó xem thử."
Ông chủ nhiệt tình lại giỏi nói chuyện.
"Bên kia có nhiều loại tiết mục để xem, còn có thể uống bia miễn phí đó, không ít người đều qua bên kia xem náo nhiệt, còn có người ở bên kia bán các món ăn vặt, mọi người nếu như muốn nếm thử mỹ vị chân chính ở hải đảo chúng tôi, qua bên kia chắc chắn hợp lý."
Lễ hội bia gì đó, Tô Vi Vi cũng đã nghe nói qua, nhớ rõ là bắt đầu từ năm 1991. năm nào cũng tổ chức, đã trở thành điểm đặc sắc của hải đảo.
Sau đó Tô Vi Vi đã đi qua một lần, cảm giác cũng khá tốt.
Nhưng lễ hội bia vào năm 1997...
Được rồi, cô chắc chắn là không uống bia được, nhưng câu đẳng sâu có thể nếm các loại mỹ thực của ông chủ, lại vô cùng lay động Tô Vi Vi.
"Ừm, cảm ơn ông chủ, có cơ hội chúng cháu sẽ đến đó."
Ông chủ thành công đẩy mạnh tiêu thụ, cảm thấy hài lòng và rời đi.
Ba Tô cảm thấy rất hứng thú với lễ hội bia này. Có bia miễn phí để uống...
Ba Tô ngày thường thì thích uống vài ngụm, đặc biệt là đại mùa hè, uống mấy ngụm bia lạnh, sản khoái biết bao nhiêu.
"Vi Vi, ngày mai chúng ta đi có được không?”
-Bangl"
Mẹ Tô dùng chiếc đũa đánh vào mu bàn tay của ba Tô.
Người khác còn chưa thế nào, mẹ Tô đã không được rồi.
Sảng khoái!
Quá sảng khoái!
Vô cùng sảng khoái rồi!
Thần thanh khí sảng!