Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 385 - Chương 385 - Thành Công Xâm Nhập

Chương 385 - Thành Công Xâm Nhập Chương 385 - Thành Công Xâm NhậpChương 385 - Thành Công Xâm Nhập

Trước tiên cần tìm được người đã chuyện sau đó lập tức dễ dàng giải quyết hơn.

Vì dù thế nào đi nữa cô vẫn còn một chiêu cuối cùng, trốn vào không gian.

Đến lúc đó hai chị em cô cùng trốn vào không gian là có thể trốn được một kiếp, chỉ là lo lắng một di chứng...có khi nào sau này Tiểu Huyên Huyên sẽ nhận cô làm chủ luôn không?

Chuyện này hiện tại còn không thể xác định.

Nhưng cho dù có xảy ra kết cục như thế đi chăng nữa, vậy thì...

Cùng hiện tại cũng không khác nhau cho lắm...nhỉ?

Mấy vấn kia sau này lại nói, trước mắt quan trọng nhất là phải tìm được Tiểu Huyên Huyên.

Vì để người đàn ông cao gầy và người đàn ông mập lùn kia nhanh chóng trói cô lại mang đi, Tô Vi Vi đã cố ý tạo ra cho bản thân một nhân thiết cô gái nhỏ đáng thương, cho dù bị người ta bắt cóc cũng sẽ không có ai đi tìm.

Quả nhiên sau đó cô đã thuận lợi bị trói.

Ghé vào trên lưng tên mập lùn, Tô Vi Vi nhìn anh ta rẽ trái rẽ phải sau đó ở trong một căn phòng bí ẩn ở cuối tâng một đã nhìn thấy cửa vào tầng ngầm.

Trên đường đi xuống tầng ngâm Tô Vi Vị không dám hé mắt nhìn trộm nữa, nhưng tai cô lại nghe được vô số âm thanh ồn ào.

Thật là náo nhiệt.

So với trên lầu càng có vẻ náo nhiệt hơn nhiều.

"Sao lại mang một người nữa đến đây?"

Ở cửa lối vào vang lên một âm thanh xa lạ, có vẻ là gác cửa.

Tên mập lùn cười hắc hắc, "Vận khí tốt, vận khí tốt. Chúng tôi vừa lúc gặp được một mặt hàng tốt."

"Hai anh em các người trong khoản thời gian này kiếm được không ít nhỉ? Được rồi, anh Hà đang ở bên trong các người nhanh mang hàng hóa qua đó đi."

Lại có một giọng nói vang lên.

Xem ra gác cửa bảo vệ nơi này chắc hẳn có không ít người, đến lúc đó muốn trốn từ trong này ra ngoài sẽ không dễ dàng. Trong lòng Tô Vi Vi nhanh chóng tính toán.

Tiếp theo sau đó, người dàn ông cao gầy và người đàn ông mập lùn kia vác theo Tô Vi Vi đi thêm một đoạn nữa rồi mới dừng lại, xung quanh cũng càng trở nên tối sầm lại.

Cùng lúc đó máy dò xét sinh vật không rõ trên cổ tay Tô Vi Vi cũng rung lên càng ngày càng kịch liệt.

Như vậy chứng minh khoảng cách giữa cô và Tiểu Huyên Huyên đang càng ngày càng gân.

Tô Vi Vi có cảm giác bản thân đã bị tên mập thả xuống đất sau đó lại bị người ta nâng cằm lên.

"Ừ, hàng hóa lần này đúng là không tồi."

Anh Hà gật đầu.

"Vận khí của anh em hai người không tồi, đây quả thật là một tiểu mỹ nhân. Nhưng cả người cô gái này toàn là mùi rượu, trước hết cứ nhốt vào trong kia dạy dỗ một chút cho tốt là có thể đưa đi gặp khách hàng rồi."

Lại một trận xóc nảy sau đó Tô Vi Vi nhanh chóng bị ném vào một gian phòng.

Bởi vì không hiểu rõ tình huống xung quanh nên Tô Vi Vi không dám lập tức mở mắt mà là trước hết thông qua thính lực để phán đoán tình huống xung quanh.

Sau đó...

"Chị ơi, Huyên Huyên đói quá. Màn thầu trên tay chị có thể chia cho Huyên Huyên nếm thử một chút không? Huyên Huyên chỉ nếm thử một chút thôi ạ -"

"Oa, chị à chị thật là tốt quá, Huyên Huyên yêu chị muốn chết luôn đó!"

"Chị ơi, Huyên Huyên cảm thấy chính mình còn có thể nếm thử một chút nữa nha."

Tô Vi Vi:..

Hình ảnh Tiểu Huyên Huyên đang khóc thút thít mà cô tưởng tượng không có xuất hiện.

Cô nhóc kia vẫn là một tiểu đậu đinh thích lừa ăn lừa uống như cũ.

Thời khắc mấu chốt cũng không để bụng bụng bị đói.

Tâm trạng lo lắng nửa ngày trời của Tô Vi Vi cuối cùng cùng buông xuống một nửa, đã vậy còn có chút dở khóc dở cười.

Cô nhóc con này, không biết sợ là gì à?

Vào lúc này, cũng có người khác có cùng cảm giác hoang mang như Tô Vị Vi. "Em gái à, em không sợ hãi sao?"

"Aôaô...

Tiểu Huyên Huyên nhanh chóng ăn hết màn thần trên tay.

"Chị hai em nói, mặc kệ là trong hoàn cảnh nào cũng không thể bạc đãi bản thân."
Bình Luận (0)
Comment