Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 400 - Chương 400 - Con Chồn Ăn Dưa Hạnh Phúc

Chương 400 - Con Chồn Ăn Dưa Hạnh Phúc Chương 400 - Con Chồn Ăn Dưa Hạnh PhúcChương 400 - Con Chồn Ăn Dưa Hạnh Phúc

So ra Dung Tình thật sự còn muốn khẩn trương hơn Cố Dung Thời.

"Em mặc kệ, em chỉ nhận định Vi Vi là chị dâu của em, đổi người khác em sẽ không thừa nhận."

Cố Dung Thời xoa xoa cái trán.

"Em có thể..."

Như thế nào cô nhóc này càng nói lại càng thái quá?

"Giữa anh và Vi Vi chỉ là quan hệ hàng xóm bình thường, không có giống như những nội dung mà em tưởng tượng ra đâu."

"Anh ở lại thành phố Hàng...chỉ là vì không muốn để ý tới những chuyện rối loạn ở Kinh thị, chỉ muốn an ổn trôi qua mấy năm mà thôi. Vậy nên vừa lúc chú nhỏ của anh tới bên này nhậm chữ anh mới đi theo tới đây học tập, em đừng suy nghĩ quá nhiều."

Nhưng mà...

Làm sao Dung Tình có thể không suy nghĩ nhiều?

Lúc này con chồn lạc vào ruộng dưa như cô ấy đã bổ não ra cốt truyện rồi đó.

Cô ấy đọc tiểu thuyết ngôn tình nhiều năm như vậy cũng không phải là đọc không đâu.

"Anh họ, em hiểu rồi. Anh không cần giải thích với em nữa đâu, em hiểu mà, thật sự đã hiểu!"

Yêu một người nhưng không dám nói ra.

Chỉ có thể tìm mọi lí do để có thể ở bên cô ấy.

Ngoài miệng thì nói tôi và cô ấy chỉ là hàng xóm nhưng trong lòng lại là tôi sẽ tuyệt đối sẽ mãi ở bên cô ấy.

Cô ấy đã quá hiểu.

"Anh họ, anh yên tâm em nhất định sẽ giúp anh! Em sẽ mãi ủng hộ anh!"

Cố Dung Thời:...

Thôi bỏ đi, anh từ bỏ.

Cô nhóc này thích nghĩ gì nghĩ làm.

Nhưng mà... Anh thật sự chỉ coi Tô Vi Vi như một người hàng xóm bình thường thôi sao?

Dung Tình: "Anh họ, anh đỏ mặt rồi kìal"...

“Hai người đang nói cái gì vậy?"

Tô Vi Vi chạy chậm lại gần, vui vẻ đề nghị:

"Dù sao lần này đến hải đảo cũng chưa chơi đủ, không bằng bây giờ chúng ta đi ăn một bữa tiệc hải sản thật ngon đi? Em thấy bên kia có một nhà hàng hình như cũng rất nổi tiếng, chúng ta đi ăn thử nhé? Nghe nói sủi cảo da cá ở đó ăn rất ngon, còn có cá viên chua cay với cả sương sáo hải sản,..."

"Rột rột”

Tô Vi Vi nói đến nỗi chính bản thân cô cũng cảm thấy đói bụng.

"Hiện tại đến lúc đăng ký còn một khoảng thời gian nữa mà, chúng ta đi ăn chút gì đó đi.

Nếu đã chơi không đủ vậy thì cần trên mặt ăn uống bổ sung cho đủ.

Dung Tình chớp chớp hai mắt, nhìn Cố Dung Thời lại nhìn Tô Vi Vi sau đó cô ấy liền cười hắc hắc.

"Vi Vi, thật ra vừa rồi bọn tôi đang nói..."

Cô ấy còn chưa nói xong đã bị Cố Dung Thời đánh gấy.

"Được, vậy chúng ta nhanh đi thôi."

Cố Dung Thời vừa nói vừa kéo tay nhỏ của Tô Vi Vi đi vê phía trước.

"Là nhà hàng nào? Em không nói thì tôi không thấy gì nhưng bây giờ em vừa nói tôi cũng cảm thấy hơi đói bụng rồi."

Tô Vi Vi ngây ngốc bị Cố Dung Thời kéo đi, đi được hai bước cô mới phản ứng lại.

“Còn có Dung Tình nữa."

Cố Dung Thời lạnh nhạt trả lời, "Không có việc gì, chính con nhóc đó sẽ tự đuổi theo chúng ta.'

Phía sau...

Dung Tình đang nắm chặt hai tay, cô ấy thật sự hạnh phúc muốn ngất luôn rồi.

Chính là như vậy...

Trực tiếp dứt khoát kéo đi.

Dưa này thật là ngọt ngào. Chính là như vậy, không một chút do dự, quả là một tình yêu độc nhất vô nhị. A aa, tình yêu thật là đẹp - - A aa, cô ấy chính là một con chồn ăn dưa hạnh phúc nhất trên thế giới - - -
Bình Luận (0)
Comment