Chương 399 - Công Khai Chủ Quyền
Chương 399 - Công Khai Chủ QuyềnChương 399 - Công Khai Chủ Quyền
Ngày đầu tiên ông ấy tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Vi Vi đột nhiên vội vàng muốn mọi người chuyển khách sạn vậy nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó.
Ngày hôm sau con gái út của ông ấy bị người ta bắt cóc, con gái thứ hai lại tự mình tiến vào hang ổ bọn bắt cóc cứu con gái út.
Hai ngày này cứ một chuyện lại tiếp một chuyện thật sự là quá khảo nghiệm trái tim người ta.
Về thôi!
Nhất định phải vềI
Một chuyện càng nghiêm trọng hơn một chuyện như vậy, ai biết ngày mai còn phát sinh chuyện gì nữa không?
Tuyệt đối không thể để ngày mai có cơ hội lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.
Đề nghị của ba Tô được mọi người tán thành, ngay cả Cố Dung Thời cũng luôn gật đầu đồng ý.
Đúng vậy, không thể tiếp tục ở lại hải đảo này nữa, thật sự quá nguy hiểm.
Vậy nên...
Kỳ nghỉ du lịch vừa mới bắt đầu... đã kết thúc.
Người một nhà Tô Vi Vi bắt đầu thu dọn hành lí chuẩn bị quay về thành phố Hàng.
Nhưng mà...
Lúc này khi đoàn người bọn họ ra về lại nhiều thêm một thành viên... chính là Dung Tình.
Năm nay Dung Tình cũng vừa mới thi cấp ba xong, cô ấy đã thi đậu một trường cấp ba nổi tiếng ở Kinh thị.
Kỳ nghĩ lần này cô ấy chính là muốn ra ngoài chơi, nhân tiện nhìn thử xem rốt cuộc là thần thánh phương nào lại có thể khiến anh họ không muốn quay về Kinh thị.
Nhưng hiện tại đã xảy ra chuyện như vậy, anh họ cũng muốn rời khỏi hải đảo này. Đương nhiên Dung Tình sẽ không tiếp tục một mình ở lại nơi này, cô ấy tất nhiên sẽ đi theo anh họ của mình.
Quan trọng nhất là...
"Anh họ, anh thật sự ở cùng một chỗ với Vi Vi rồi sao?" Dung Tình lại gân Cố Dung Tình sau đó nhỏ giọng dò hỏi, đôi mắt cô ấy lập lòe ánh sáng bát quái.
Ở bên nhau?
Quá kích thích rồi nhaI
Cố Dung Thời tức giận trừng mắt nhìn Dung Tình.
"Cái đầu nhỏ của em cả ngày đều suy nghĩ cái gì vậy? Cái gì mà ở cùng một chỗ? Bọn anh chỉ là hàng xóm mà thôi, là hàng xóm!"
Dung Tình gật gật đầu: " Hiểu rồi, hiểu rồi, thanh mai trúc mã, anh trai nhà bên bảo vệ cô ấy lớn lên, em đều đã hiểu!"
Sắc mặt Cố Dung Thời có hơi đỏ lên, cũng không biết là do bị Dung Tình chõ tức hay do bị cô ấy nói trúng tâm sự.
"Chuyện hàng xóm cũng chỉ là ngoài ý muốn, em không cần nói bậy."
Lúc này Dung Tình đang hệt như một con chồn đang đứng trước ruộng dưa, chỉ muốn ăn quả dưa mà mình thích vậy nên đối với việc Cố Dung Thời phủ nhận cô ấy chỉ nghe chứ không muốn hiểu.
"Trách không được anh vẫn cứ một hai ở lại thành phố Hàng không chịu quay về Kinh thị, nguyên lai ở nơi đó có người trong lòng của anh. Anh họ, em ủng hộ anh! Vi Vi là một cô gái tốt, anh nhất định phải nắm chắc cơ hội sớm dụ dỗ được cô ấy nha..."
"Người xưa đã dạy chúng ta...trời chuẩn bị muốn mưa đã có chuồn chuôồn bay lượn, điều này thuyết minh cái gì nha?"
"Thuyết minh anh phải thừa dịp Vi Vi còn nhỏ tuổi, nhân lúc còn sớm mà công khai chủ quyền của anh."
"Vi Vi vừa xinh đẹp lại tài giỏi hệt như thiên sứ hạ phàm, cũng do hiện tại cô ấy còn nhỏ tuổi lại ở nơi có hoàn cảnh sinh hoạt đơn giản như thành phố Hàng bằng không sớm đã bị người khác theo dõi. Anh à, anh cần cố gắng nhanh chóng lừa cô ấy tới tay."