Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 416 - Chương 416 - Nhiều Ít Tự Con Tính

Chương 416 - Nhiều Ít Tự Con Tính Chương 416 - Nhiều Ít Tự Con TínhChương 416 - Nhiều Ít Tự Con Tính

Vì mẹ, Tô Vi Vi quyết định...Cô tạm thời chậm trễ chuyện kiếm tiền một chút vậy.

Khuôn mặt Tô mẹ nhăn lại như ăn phải trái đắng.

Còn phải đi thăm dò thị trường sao?

Cứu mạng, bà không làm đâu.

Quan trọng là... Thăm dò thị trường làm như thế nào?

Lần này ngược lại Tô Vi Vi không kiên nhẫn chỉ cho bà nữa, mà trực tiếp để mẹ mình đi tìm cậu út, khoảng thời gian trước cậu út vừa đi tìm hiểu thị trường tiệm net, vừa vặn có thể dạy lại mẹ Tô.

Ừm, chị em chỉ bảo nhau có khi còn càng thông thuận hơn.

Mắt thấy Tô Vi Vi đã an bài mẹ Tô đi "tác nghiệp", bà ngoại Chu vừa lòng gật đầu, bất quá lúc nghĩ lại lại cảm thấy chỗ nào không đúng.

"Vị Vi, chỉ vậy thôi?"

Mẹ Tô là đứa con phá của, vì rút thăm trúng thưởng, đã tiêu cả vài trăm, để cho bà làm cái gì... Ihăm dò, được chứ?

Bà ngoại Chu cảm thấy, không được đâu, này dễ quá rồi.

Hoàn toàn không đủ để trừng phạt mẹ Tô.

Tô Vi Vi chớp mắt.

Bà ngoại quả nhiên là người tàn nhẫn.

"Bà ngoại, chẳng lẽ bà nghĩ..."

"Giáo dục thì giáo dục, nhưng giáo dục phải kèm với trừng phạt, không trừng phạt...Nếu người ta không nhận ra được mình sai lâm, ai biết được ngày mai có thể lại mang tiền đi rút thăm trúng thưởng hay không?”

Đúng vậy, không chỉ mẹ Tô, mà cả ông ngoại Chu, cũng phải trừng phạt một phen.

Ông ngoại Chu đã chuồn đến góc tường...

Cuối cùng, ông cũng không thể thoát khỏi vận mệnh của mình sao?

Trừng phạt sao...

Tô Vi Vi vuốt cái cằm trơn bóng, đầu nhỏ bắt đầu nghĩ.

"Nếu nói trừng phạt, vậy thật sự có chút...Lại nói, chuyện này xảy ra một phần là do hiểu biết chưa đủ, một phần khác...Cũng là do để trong túi của mẹ con với ông ngoại quá nhiều tiền."

Tô Vi Vi vừa nói xong, ông ngoại Chu cùng mẹ Tô lập tức che kín túi nhỏ.

Động tác hai cha con đồng bộ cực kì.

Ngay cả Tô Vi Vi nhìn cũng thiếu chút nữa không nhịn được cười.

Thật không hổ là cha con.

Động tác bảo hộ tiền tiêu vặt giống nhau như đúc.

Nhưng mà...Đại khái không ai nói với họ rằng, theo động tác bản năng của họ, người ta sẽ biết được họ để đồ ở chỗ nào.

"Bà ngoại, tiền của ông ngoại con không quản được, nhưng tiền của mẹ con thì có lẽ con có vài cách."

Ông ngoại Chu:...Vi Vi tốt không xuống tay với mình, thật yên lòng.

Mẹ Tô:...Vi Vị con nói lời này có ý gì? Vì sao lại có cách đối phó với tiền của bà???

Bà ngoại Chu gật đầu.

"Vi Vi nói đi, đến lúc đó bà ngoại dựa theo cách của con với mẹ con để đối phó ông ngoại con.

Ông ngoại Chu:... Tươi cười dần đình trệ.

Mẹ Tô:...Đột nhiên thấy thật hả dạ.

Tô Vi Vi lẳng lặng nhìn hai người bên kia liên tục thay đổi sắc mặt xong mới mỉm cười nói.

"Mẹ con một năm kiếm lời không ít, chắc cũng khoảng mười vạn có hơn, thêm ba con kiếm, vậy có khoảng hai mươi vạn."

Mẹ Tô muốn khóc.

Bà có bao nhiêu tiên Tô Vị Vi còn không rõ sao?

Tiền của bà đều là Vi Vi chia sang nha.

Dựa theo trình độ toán học của hai người, Tô Vi Vi so với bà có khi còn biết rõ sổ tiết kiệm ngân hàng của bà có bao nhiêu tiền hơn.

"Nếu mẹ đã có tiền như vậy, vậy...Phí chi tiêu của nhà mình về sau, đêu để mẹ đến trả đi?"

Đầu tiên Tô Vi Vi đưa ra một cái đề nghị. Chỉ là... Tiêu vặt trong nhà thoạt nhìn thì không nhiều, chỉ đơn giản ngày thường mua đồ ăn trả điện nước gì đó, nhưng bù lại cũng có kha khá các khoản linh tinh.

Để mẹ Tô trả mấy thứ tiền này, sẽ để bà nhận ra nuôi gia đình cũng khó khăn cỡ nào.

Bà ngoại Chu gật đầu,'Đúng, chuyện này nghe Vi Vị."

Bà đã sớm cảm thấy để Vi Vi trả tiền tiêu trong nhà không tốt lắm, chuyện này vốn nên để mẹ Tô trả.

"Về sau Kim Diệp mỗi tháng cho mẹ 1000 đồng tiền tiêu vặt, dư laij thì trả tiền điện nước các thứ, tất cả đều do Kim Diệp trả."

Quăng ra ngoài một gánh nặng, bà ngoại Chu rất vui vẻ.

Mẹ Tô thì đã sớm ôm lấy túi nhỏ mà khóc.

Ô ô ô, cảm giác rất nhiều tiền đang chậm rãi bay khỏi tay của bà.

Nhưng...

Như vậy còn chưa đủ.

Tô Vi Vi còn rất nhiều việc cần đến tiên khác đang sẵn sàng chờ mẹ Tô.

"Ngoài ra, bà ngoại là mẹ của mẹ, hiện giờ còn giúp mẹ chăm tụi con, có phải mẹ nên báo hiếu chút không?”

Bà ngoại Chu lập tức đệm theo.

"Không sai, về sau mỗi năm Kim Diệp cho mẹ tiên dưỡng lão, nhiều ít tự con tính."

Mẹ Tô:...Vì sao nói đến mấy chữ "nhiều ít tự con tính", mặt mẹ lại dọa người như vậy??
Bình Luận (0)
Comment