Chương 417 - Mẹ Tô Chi Tiên
Chương 417 - Mẹ Tô Chi TiênChương 417 - Mẹ Tô Chi Tiên
Tuy rằng rất đau ví.
Nhưng mà...
Mẹ Tô cũng biết, Vị Vi nói đúng.
Một năm nay bà ấy đúng là có nhiều khi không đủ tiền chi tiêu trong nhà, có rất nhiều khoản chi trong nhà đều là do mẹ và Vi Vi trả, hàng ngày bà ấy đều chạy đến KFC, quả thật đã bỏ bê gia đình.
Điều này không đúng.
Mẹ Tô vội vàng đảm bảo.
"Sau này, tất cả chỉ tiêu trong nhà để cho mẹ gánh vác, nếu... Nếu Vị Vi ở bên ngoài mua đồ gì trong nhà, con cứ trở vê nói với mẹ, mẹ đưa tiền cho conl"
Mẹ Tô khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn không có mặt mũi nói câu ' Vi Vi, con đừng mua quá mắc '.
Thường ngày Vi Vi mua đồ luôn chọn thứ tốt nhất để mua, luôn thích mua những thứ đắt tiên một chút.
Máy ảnh gì đó, DVD gì đó, ... đều là loại mới nhất và đắt tiên nhất.
Mẹ Tô thực sự có hơi tiếc.
Nhưng...
Bỏ đi, Vi Vi cũng là mua về cho người nhà dùng, bà ấy, bà ấy chỉ cần trả tiên là được rồi.
"Còn có, mẹ, sau này mỗi năm con sẽ cho mẹ tiên dưỡng già, bình thường nếu thiếu gì mẹ cứ nói với con, con mual"
Tô Vi Vi gật đầu.
Tuy mẹ Tô ngày thường thích bay bổng, lòng còn có hơi cẩn thận, hơi keo kiệt nhỏ nhặt... Nhưng lòng vẫn ngay thẳng, hướng về gia đình, như vậy đủ rồi.
Nếu đã như vậy...
Vậy lại đưa ra gợi ý tốt cho mẹ Tô đi.
"Nhưng mà, chỉ tiêu trong nhà hàng ngày và tiền cho bà ngoại một năm cũng không nhiều, hơn nữa mẹ của con còn có nhiều tiền, con thấy... Không bằng tiêu xài hết đi."
Mẹ Tô:... Vi Vi, xin hãy ác ít thôi - Tô Vi Vi cong môi.
"Chi bằng, đổi thành nhà ở đi, đúng lúc trong thành phố có một căn nhà cũ, tuy là nhà có hơi cũ, nhưng địa điểm tốt, nhà họ Phương cũng không đắt, hay là mẹ đem tiền tiết kiệm trong nhà đổi thành nhà ở đi."
"A....
Mẹ Tô hơi bất ngờ, còn có chút không vui.
"Mua nhà thật sự mẹ cũng muốn mua, nhưng, nhưng mẹ đã nhìn trúng chỗ khác, những căn nhà trong khu phố cổ kia cũng đã quá cũ rồi."
Sau khi từ đảo trở về, mẹ Tô thật sự muốn mua nhà.
Hàng ngày Vi Vi tiêu xài phụng phí, mẹ Tô luôn lo lắng có một ngày Vi Vi tiêu hết tiên thì làm sao bây giờ, cho nên bà ấy muốn mua một vài căn nhà, để cho mấy đứa con bà ấy đứng tên, để sau này chúng có chỗ để nương tựa.
Bà ấy thật sự đã xem mấy dự án bất động sản ở Hàng Châu, trong đó có một cái bà ấy đặc biệt xem trọng, là một nhà lầu sắp xây xong, nhìn bản vẽ, khá xinh đẹp.
Cô bé, phải ở trong căn nhà xinh đẹp.
Khu phố cổ mà Vi Vi vừa đề cập kia, nhà ở quá cũ, không thích hợp để ở.
Bọn người Vi Vi ngày thường đã quen sống ở tiểu khu và nhà ở tốt như vậy, làm sao có thể thích nghi được với căn nhà có môi trường âm u ẩm ướt và hoàn cảnh kém như vậy chứ?
Đương nhiên Tô Vi Vi biết mẹ Tô muốn mua nhà ở.
Thậm chí, cô ấy còn từng nói bóng nói gió ý định của mẹ Tô.
Kết quả...
Bỏ đi, tâm nhìn của mẹ Tô, vẫn nên nghe theo bà ấy đi.
Mẹ Tô coi trọng bất động sản kia, sơ đồ nhìn cũng được, nhưng thực tế vị trí không tốt, ít nhất trong vòng mười năm tới sẽ không phát triển được.
20 năm sau, khu vực đó cũng chỉ có thể xem như bình thường.
Tuy rằng giá nhà cũng sẽ tăng, nhưng tốc độ tăng không thể so với những khu vực khác.
Ngược lại khu phố cổ mà Tô Vi Vi nói, đừng nhìn hiện tại nhà ở âm u ẩm ướt, hoàn cảnh cũng không tốt, nhưng... Vị trí nơi này chính là vô cùng tốt.
Không tới hai năm, chỗ đó sẽ bị phá bỏ di dời, đến lúc đó trở thành đoạn đường phồn hoa nhất của Hàng Châu sau này. Đặc biệt là sau khi bên kia được chia thành khu nhà ở gần trường học, tốc độ tăng giá nhà ở quả thật có thể khiến mọi người rớt con mắt.