Chương 422 - Vi Vi Ca Hát
Chương 422 - Vi Vi Ca HátChương 422 - Vi Vi Ca Hát
Bà ngoại Chu lập tức mở miệng.
"Hướng Bắc, bài văn còn chưa học thuộc đã ra ngoài chơi rôi à? Đi vào học bài đi! Tối nay bà nhất định sẽ kiểm tra đó, ít nhất phải học thuộc được một nữa số bài văn trong sách đó."
Chu Hướng Bắc:...o(r-tr)O
Anh ấy sai rồi, anh ấy không nên nghĩ sao nói vậy.
Anh ấy không nên nói sự thật!
Cho dù Vi Vị hát thật sự không hay, anh ấy cũng phải tỏ vẻ anh ấy rất hưởng thụ.
Anh ấy nên học tập Cố Dung Thời...
Khích lệ Tô Vi Vi nửa ngày, chỉ là không nói Tô Vi Vị hát hay.
Rõ ràng Cố Dung Thời cũng nghĩ như anh ấy vậy, nhưng khi Cố Dung Thời nói ra, Vi Vi vui vẻ, còn anh ấy nói ra, Vi Vi tức giận, liền cáo trạng, liền...Muốn anh ấy đi học thuộc bài văn.
Chu Hướng Bắc bi phẫn nhìn Cố Dung Thời một cái...
Người đàn ông đẹp trai, biết gạt người nhất.
Cố Dung Thời không thèm nhìn Chu Hướng Bắc, mà chỉ mỉm cười an ủi Tô Vi Vi, bảo cô đừng kích động, trong lòng cô vẫn đang ôm một quả dưa hấu đó.
"Hừ, cũng là em rộng lượng, không tức giận với anh họ Hướng Bắc."
Tô Vi Vi ' rộng lượng ' xoay người, lại bắt đầu ăn dưa hấu.
Chỉ trong chốc lát như vậy, ca khúc chủ đề đã kết thúc, Tô Vị Vi cũng không có cơ hội tiếp tục mở miệng hát nữa.
Quá tiếc nuối.
'Không sao đâu, lát nữa còn một tập nữa, cháu lại hát cho mọi người nghe!"
Ca hát ấy mà, chuyện nhỏ thôi, Tô Vi Vi rất am hiểu đó -
Đặc biệt là những bài hát mà cô thích, vậy thì càng là mở miệng ra là có thể hát được.
Vẻ mặt của bà ngoại Chu và Cố Dung Thời đồng thời thay đổi.
Còn Chu Hướng Bắc đang phải về phòng học thuộc bài:... Ha ha ha, tuy rằng anh ấy phải về phòng học thuộc bài, nhưng không cần nghe Vi Vị ca hát, vẫn là rất sảng khoái -
Tiểu Huyên Huyên đang ngồi xổm ở trong một góc phòng khách chơi xếp gỗ với Tiểu Quai Quai, ngẩng đầu háo hức nhìn Tô Vi Vi một cái, lập tức kéo Tiểu Quai Quai.
"Tiểu Quai Quai, chúng ta vào trong phòng chơi đi, chị thắt bím nhỏ cho em, chúng ta không nghe chị gái hát nhé.'
Tiểu Quai Quai chú chó luôn xem Tô Vi Vi là chủ nhân đứng đắn, lại xem Huyên Huyên là chủ nhân không đứng đắn nghiêng nghiêng đầu, sau đó...
Ở dưới cái nhìn chăm chú của Tiểu Huyên Huyên, gật gật đầu.
Không sai, Tiểu Quai Quai vậy mà lại gật đầu!
Tiểu Huyên Huyên lập tức tìm được đồng miinh rồi.
"Thì ra Tiểu Quai Quai cũng nhịn không nổi rồi, chúng ta mau chạy đi."
Lộc cộc, Tiểu Huyên Huyên lôi kéo Tiểu Quai Quai nhanh chóng lui lại.
Hóa ra, trên thế giới này cũng có chuyện mà chị Vi Vi làm không tốt.
Trời ơi, ca hát gì đó thật là khó quá rồi.
Vậy mà lại làm khó được chị Vi Vi...
Tô Vi Vi đương nhiên không biết ngay cả Tiểu Huyên Huyên và Tiểu Quai Quai đều ghét bỏ cô.
Giờ phút này, sau khi vui vẻ xem lại một tập phim truyền hình, bà ngoại Chu đã dẫn đầu rời đi trước.
"Vi Vi a, bà đi đến cửa hàng thịt kho một chuyến, cháu... Cháu cũng đừng ăn nhiều dưa hấu quá, món này tính hàn nhiều, không tốt với cơ thể của con gái đâu."
"Cháu biết rồi ạ -"
Tô Vi Vi ngoan ngoãn vẫy tay nhìn theo Chu bà ngoại ra cửa.
Có chút tiếc nuối rằng bà ngoại Chu không nghe cô ấy hát thêm một lần nữa.
Cũng may, bên cạnh cô còn có một người nghe trung thực như Cố Dung Thời.
Đến nỗi dưa hấu...
Miệng tôi quá cô đơn, tôi cần dưa hấu để giải sầu, tôi thực sự không cố ý ăn, quả dưa hấu đã chủ động đến nói chuyện với miệng tôi.
Tô Vi Vi lại đút một muỗng dưa hấu khác vào miệng, ngọt đến nỗi khiến cô nheo mắt lại. Ăn ngon quá - Ăn dưa hấu rồi, phải bắt đầu hát thôi -