Chương 425 - Dầu Gội
Chương 425 - Dầu GộiChương 425 - Dầu Gội
Ừng ực ừng ực...
Tô Vi Vi một hơi uống hết ly nước gừng đường đỏ mà Cố Dung Thời đưa cho cô.
Ừm...
Có chút ngọt.
Nhưng cũng có chút cay.
Cũng giống hệt như tâm tình lúc này của cô.
"Được rồi, em uống xong rồi."
Tô Vi Vi bỏ cái ly sang một bên rôi đưa mắt nhìn Cố Dung Thời.
"Cái kia... cảm ơn anh nhé, nhưng mà... chuyện hôm nay..."
Loại chuyện xấu hổ như vậy anh có thể quên chúng đi không?
Cố Dung Thời theo bản năng duỗi tay vuốt vuốt cho tóc Tô Vi Vi gọn gàng lại.
Chất tóc của Tô Vi Vi rất tốt, tóc cô vừa thẳng lại vừa mượt. Màu tóc của cô hơi nhạt, bình thường thì giống màu nâu sẫm nhưng khi đứng dưới ánh mặt trời thì lại như ánh lên một màu vàng nhàn nhạt.
Khi ngón tay xuyên qua những sợi tóc của cô, anh có cảm giác như bản thân đang được chạm vào một mảnh tơ lụa có chất lượng tốt nhất.
Khiến người ta... không muốn buông tay.
Sau khi giúp Tô Vi Vi vuốt lại tóc xong, Cố Dung Thời mới chú ý tới ánh mắt hiện tại của cô nhìn anh có hơi kỳ quái.
"Khụ... Tôi thấy tóc em hơi rối nên mới giúp em vuốt gọn lại, cái kia... tóc em..."
"Tóc của em rất tốt đúng không? Xúc cảm khi chạm vào cũng rất tuyệt đúng không?”
Tô Vi Vi tỏ vẻ: Cô hiểu, cô thật sự rất hiểu!
Mỗi ngày khi cô vuốt tóc của bản thân cũng luôn không nhịn được mà cảm thán, tại sao trên đời này lại có một mái tóc tốt đến như vậy cơ chứ”?
"Hiện tại em đều dùng dầu gội do chính mình nghiên cứu ra, dầu gội này có tác dụng rất đối với đầu tóc. Lát nữa em cho anh hai bình mang về dùng thử nhé, đảm bảo anh dùng xong một lần lập tức sẽ rất thích nó. Đúng rồi, anh có muốn lấy sữa tắm luôn không? Em cũng có nghiên cứu ra mấy bình, còn làm thành mấy loại mùi hương nên anh có thể lựa chọn ra mùi mà anh cảm thấy thích nhất."
Khi nói đến sản phẩm mà bản thân làm ra, Tô Vi Vi tràn đây cảm giác thành tựu.
Cố Dung Thời thu hồi bàn tay đang vuốt tóc cô, gật gật đầu.
" Được đó, đồ mà Vi Vi làm ra khẳng định là rất tốt, lát nữa tôi sẽ lấy một ít mang về dùng thử."
"Coi như anh tinh mắt, về sau dầu gội của anh em đều sẽ bao hết, toàn bộ đều miễn phí -"
Miễn phí, đây chính là thành ý lớn nhất của Tô Vi Vi đối với người khác.
Tất nhiên Cố Dung Thời cũng biết chuyện này nên anh gật đầu rất vui vẻ.
Nhưng mà, chuyện càng khiến anh càng vui vẻ hơn là Tô Vi Vị đã hứa hẹn... vê sau ?
Anh rất thích hai chữ này.
Nói hai câu ngoài lê Tô Vi Vi lại quay vê chủ đề chính, "Cái kia..em muốn nói là...chuyện hôm nay, cái kia... cái kia...
"Hôm nay có xảy ra chuyện gì à?”
Cố Dung Thời tỏ vẻ hoang mang nhìn Tô Vi Vi.
"Hôm nay không phải em chỉ xem tivi một lát rồi cảm thấy chán nên đã về phòng nghỉ ngơi một lúc à? Nếu em muốn nghỉ ngơi thì cứ nghỉ ngơi đi nhé, tôi sẽ không làm phiên em nữa."
Vẻ mặt Cố Dung Thời tràn đầy ôn nhu mà tươi cười.
Tô Vi Vi:...
"Cố Dung Thời, anh thật khiến người ta khác không thể nào không thích anh."
Cố Dung Thời: t(° v °)3
Tô Vi Vi: " Nói chuyện với người thông minh, chính là thoải mái như vậy đó."
Cố Dung Thời: Ha hả o(—)o
Anh biết ngay mà, vào những lúc anh cảm thấy vui vẻ như này thì luôn có thể phát hiện ra đây chỉ là hiểu lầm mà thôi.
Thôi được rồi... Ai bảo Vi Vi còn nhỏ tuổi đâu.
"Em cứ nghỉ ngơi trước đi. Tôi nhớ nhà tôi có túi chườm nóng, để tôi quay về lấy một cái sang đây cho em.”
Cố Dung Thời nhớ rõ, mỗi khi mẹ anh đến ngày ba anh đều chuẩn bị túi chườm nóng cho bà ấy. Ông ấy nói làm như vậy sẽ giúp mẹ anh thoải mái hơn một chút, vậy nên chắc hẳn Vi Vi cũng sẽ cần đến nó.
Tuy rằng... hiện tại đang là mùa hè.
Nhưng phụ nữ luôn có một số đặc quyền riêng biệt.
Nhưng là, Cố Dung Thời mới đi được hai bước đã dừng chân sau đó quay đầu nhìn Tô Vi Vi một cái rồi lại nhanh chóng rời mắt đi tựa hồ không dám nhìn thẳng vào hai mắt của cô.
"Cái kia... Vi Vi à, em có cần tôi mua giúp thứ gì nữa không?”