Chương 424 - Mất Mặt Quá
Chương 424 - Mất Mặt QuáChương 424 - Mất Mặt Quá
Bàn tay của Cố Dung Thời đặt vào trên cái chăn trên đầu Tô Vi Vi, nhẹ nhàng, dịu dàng.
"Tôi nấu nước gừng đường đỏ cho em rồi, em ngồi dậy uống một chút sẽ cảm thấy dễ chịu hơn đó."
Thấy Tô Vi Vị vẫn đắp chăn và giả vờ không nghe thấy, anh cố gắng thuyết phục thêm một lần nữa.
"Em lúc nãy ăn nhiều dưa hấu lạnh như vậy, bụng nhất định không thoải mái, uống chút nước nóng, ngủ một giấc, sẽ không sao, thân thể là của em, em cũng sẽ không muốn chính mình cả ngày khó chịu đúng chứ?"
'So với việc đau mặt, em tình nguyện đau bụng.'
Đúng vậy, Tô Vi Vi bây giờ có một suy nghĩ...
Cô ấy muốn sống trên một hành tinh khác.
Tại sao mỗi lần cô có chuyện xấu hổ, đều sẽ bị Cố Dung Thời vừa vặn bắt gặp chứ?
Tại sao Cố Dung Thời lại nhìn thấy tất cả những khoảng khắc xấu hổ của cô chứ?
Cô... Cô không cân mặt mũi sao?
Chuyện này khiến cô sau này phải đối mặt với Cố Dung Thời như thế nào đây chứ.
Hình tượng tuyệt vời của Tô Vi Vi cô... Ở trong lòng Cố Dung Thời, càng lúc càng xa rời rồi -
Dù trong lòng cô tự nhủ, ' chỉ cân mình không xấu hổ, xấu hổ chính là người khác ', nhưng mà...
Nhưng thời điểm đối mặt với Cố Dung Thời, cô vẫn không nhịn được mà xấu hổ trong lòng a.
Thôi vậy, cho cô một chút thời gian để tiêu hóa đi, dù sao thì hôm nay cô cũng không dám xuất hiện trước mặt Cố Dung Thời nữa rồi.
Tại sao... Tại sao bạn tốt lần đầu tiên đến thăm trong đời, lại bị Cố Dung Thời nhìn thấy chứ?
Bạn tốt của Tô Vi Vi đến trễ, đời trước hình như là vào thời điểm cô học cấp ba mới đến thăm.
Đời này Tô Vi Vi vẫn luôn vui vẻ không bị ràng buộc, xém chút nữa quên mất phụ nữ còn có một chuyện như thế này. Nhưng không nghĩ tới...
Không bị ràng buộc, thì cũng phải trả lại điều gì đó.
Đời này, bạn tốt vậy mà lại đến thăm sớm hơn.
Hơn nữa chắc là trong khoảng thời gian này dưa hấu lạnh kẹo que gì đó ăn quá nhiều rồi, lần đầu tiên bạn tốt ghé thăm liên khiến Tô Vi Vi đau muốn chất.
Còn làm ra cái chuyện ' máu nhuộm hiện trường ' đáng xấu hổ này.
Aaa...
Nghĩ đến đây, Tô Vi Vi lại muốn hét lên.
Quá mất mặt rồi.
"Em sao lại đau mặt chứ."
Bàn tay của Cố Dung Thời dường như đang truyền nhiệt độ cho Tô Vi Vi qua chăn, khiến Tô Vi Vi cảm nhận được nhiệt độ của anh.
"Trong mắt tôi, em mãi mãi là một tiểu tiên nữ xinh đẹp, hình tượng của em luôn là đỉnh cao."
Ừm?
Tô Vi Vi sửng sốt.
Sau một lúc lâu, giọng nói râu rĩ vọng ra từ trong chăn.
"Thật sao?"
Khóe miệng của Cố Dung Thời nhếch lên cao hơn.
"Đương nhiên là thật rồi, trên đời này không có tiểu tiên nữ nào xinh đẹp dễ thương hơn Vi Vi đâu.'
Tô Vi Vi ở trong chăn cũng nhếch khóe miệng lên.
Hừ, cũng chỉ có mình Tiểu Huyên Huyên mới tin lời này, Tô Vi Vi cô là một tiểu tiên nữ đã thành tinh rồi, sao lại bị hai câu nói này lừa được chứ?
Cô có thể tin tưởng, đó chỉ là vì...
"Đây là sự thật, không cần lặp lại."
Cố Dung Thời:... Nói chuyện với Tô Vi Vi, luôn khiến người khác bất ngờ.
"Đúng đúng đúng, Vi Vi em nói rất đúng, đây là sự thật, cho nên... Tiểu tiên nữ à, em có thể cho tôi một cơ hội được chăm sóc em hay không? Để tôi phục vụ cho em một ly nước gừng đường đỏ ngọt ngào ấm áp, làm cho tiểu tiên nữ của tôi thoải mái hơn một chút?"
Từ dưới chăn, cái đầu nhỏ của Tô Vị Vi ló ra từng chút mội.
Bởi vì cọ tới cọ lui ở trong chăn, đầu tóc vốn gọn gàng của cô bị xù ra, có chút lông tơ, cùng với đôi mắt to ngấn nước của Tô Vi Vi, bàn tay đang cầm ly nước gừng đường đỏ của Cố Dung Thời run lên.
Tô Vi Vi, em đáng yêu đến mức phạm quy.
Nhưng mà, Tô Vi Vi hoàn toàn không chú ý đến tay của Cố Dung Thời, chỉ là chớp chớp mắt to, nhìn ly nước ở trong tay Cố Dung Thời.
"Kia... Không ngọt em không uống đâu."