Chương 438 - Ngành Mỹ Phẩm
Chương 438 - Ngành Mỹ PhẩmChương 438 - Ngành Mỹ Phẩm
Cố Dung Thời thấy hai con mắt sáng lấp lánh đang nhìn chằm chằm mình của Tô Vi Vi kia phảng phất như thể đang nói 'khen, khen em tiếp đi!" thì không khỏi bật cười.
Ngón tay theo bản năng khẽ vuốt, anh muốn đưa tay ra sờ mặt Tô Vi Vi nhưng vẫn cố nén lại. Anh sợ bản thân sẽ dọa đến cô.
"Em đó... Mỹ phẩm dưỡng da do Vi Vi em làm ra đều có chất lượng tốt, mùi cũng thơm, thực sự là rất hoàn mỹ."
Hai mắt Tô Vi Vi cười thành hình trăng non.
"Ai nha, Cố Dung Thời sao anh lại khen em như vậy nha. Khen đến mức em đều thấy ngượng ngùng, thật ra so với chất lượng hoàn mỹ thì mỹ phẩm của em vẫn còn chênh lệch một chút nữa, dù sao anh cũng phải cho em chút không gian tiến bộ."
Vừa nói Tô Vi Vị vừa vươn ngón út của bản thân ra...Một đoạn.
Cũng chỉ có một tí xíu như vậy thôi.
Cố Dung Thời cười gật đầu, "Không sai, Vi Vi nói đều rất đúng."
Vừa nghe Cố Dung Thời nói như vậy, ngược lại Tô Vi Vi lại cảm thấy có hơi ngượng ngùng.
Đem một đoạn... ngón út biến thành toàn bộ ngón út.
"Được rồi, thật ra không gian phát triển của em vẫn còn rất nhiều. Nhưng anh yên tâm, em sẽ cố gắng khiến không gian này chỉ còn một tí xíu mà thôi."
Cố Dung Thời xua tay, "Không không không, trong lòng tôi Vi Vi đã rất hoàn mỹ rồi. Bởi vì em nói muốn tiếp tục tiến bộ nên tôi mới nói khoảng cách đến hoàn mỹ còn một tí xíu như vậy...
Tô Vi Vi:... Cô bỗng nhiên có hơi ngượng ngùng.
Cố Dung Thời à, anh cũng quá có thể nói chuyện đi chứ?
Kiểu người như này thật sự rất thích hợp làm... idol, liếm cẩu, tình nhân trong mộng đó.
Quả thật là quá... Hoàn mỹ ££ d9”. ”“d££
Thấy Tô Vi Vi đã được khen đến trong lòng nở hoa, Cố Dung Thời tiếp tục đề tài lúc nãy.
"Vi Vi à, tôi thấy ở phương diện mỹ phẩm dưỡng da này em rất có thiên phú, có lẽ ở phương hướng này trước đó em cũng đã từng suy nghĩ qua. Tôi nghĩ em cũng rất hy vọng mỹ phẩm dưỡng da em nghiên cứu ra sẽ càng ngày được càng nhiều người dùng đến đúng không?"
Lúc trước Tô Vi Vi nghiên cứu ra mỹ phẩm dưỡng da luôn thích chia sẻ cho người nhà và bạn bè của cô cùng dùng.
Thậm chí Tô Vị Vi còn biến chúng thành tặng phẩm cho cửa hàng thời trang nữ Bella của cô, hẳn là cũng nương theo ý nghĩ muốn chia sẻ cho nhiều người được dùng hơn nữa.
Mỗi khi Tô Vi Vi nghe thấy có người khen những mỹ phẩm dưỡng da kia dùng rất tốt hai mắt cô đều trở nên lấp lánh, cười vô cùng vui vẻ.
Cố Dung Thời muốn cô có thể luôn cười vui vẻ như vậy.
Khiến càng nhiều người có thể dùng đến mỹ phẩm dưỡng da do cô nghiên cứu ra?
Tô Vi Vi cúi đầu trâm tư.
Nói thật.
Lúc trước khi cô nghiên cứu ra mấy thứ trong không gian kia, thật ra chỉ muốn để cho bản thân, người nhà và bạn bè của cô dùng. Cô chưa từng có suy nghĩ sẽ mở rộng sản xuất, thậm chí...
Từ đầu đến giờ, cô đã mở cửa hàng quân áo, mở tiệm thức ăn nhưng chưa từng nghĩ tới sẽ bán những mỹ phẩm dưỡng da do cô nghiên cứu ra kia.
Rốt cuộc là tại sao?
Có lẽ...
Cô vẫn chưa đủ tự tin với những sản phẩm mà bản thân đã nghiên cứu ra.
Cho dù là quân áo hay đồ ăn, kể cả KFC Tô Vi Vi đều có thể quyết đoán mở cửa hàng, bởi vì cô biết trong tương lai những thứ kia sẽ không khiến cô bị lỗ vốn ngược lại còn có thể kiếm lời rất nhiều.
Nhưng còn mỹ phẩm dưỡng da... Trong lòng Tô Vi Vi theo bản năng liền cảm thấy những sản phẩm mà bản thân cô nghiên cứu ra căn bản sẽ không cạnh tranh lại những sản phẩm thương hiệu nước ngoài.
Đời trước phần lớn mỹ phẩm dưỡng da của Tô Vi Vi cũng đều là của các thương hiệu nước ngoài nổi tiếng.
Khi nhắc đến mỹ phẩm dưỡng da trong nước sản xuất cô luôn cảm thấy chúng vẫn kém hơn nước ngoài một bậc.
Nhưng... Tại sao cô lại có suy nghĩ như vậy?
Sản phẩm dưỡng da trong nước có thật sự kém hơn một bậc so với sản phẩm nước ngoài?
Tô Vi Vi, sao cô lại có thể có loại suy nghĩ như vậy được chứ?