Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 476 - Chương 476 - Có Hy Vọng

Chương 476 - Có Hy Vọng Chương 476 - Có Hy VọngChương 476 - Có Hy Vọng

Tô Vi Vi đương nhiên không biết, khi cô còn trong vở kịch của cậu út thì đằng sau, lại có người trực tiếp mang người chị mà cô yêu thương quý trọng nhất đi mất.

Lúc này, cô đã vận dụng hết sức chín trâu hai hổ, dùng hết sức lực Hồng Hoang trong cơ thể, lại... Vẫn không thu được gì.

Cậu út, cậu được lắm.

Miệng gió này cũng thật kín kẽ.

Quả thực có thể làm nhân viên bảo mật.

Lần đầu tiên Tô Vi Vi có cảm giác thất bại.

'Bà ngoại, tới phiên bài '

Tô Vi Vi đưa mắt nhìn bà ngoại Chu cầu cứu.

Con trai của bà còn cần bà trông coi.

Bà ngoại Chu ho khan một tiếng.

Quả nhiên, thời điểm quan trọng vẫn phải dựa vào bản thân nha.

Bà ngoại Chu ngồi bên cạnh cậu út Chu.

"Con trai à, gần đây không phải con bé Tiểu Huyên Huyên đi nhà trẻ sao."

Cậu út Chu gật đầu, "Đúng vậy, đã lâu không gặp, sao vậy?"

"Không phải gần đây mẹ thường xuyên đến nhà trẻ, sau đó phát hiện cô giáo của Tiểu Huyên Huyên, người vừa xinh đẹp, lại thông minh, hơn nữa tính cách còn rất tốt, đặc biệt kiên nhẫn, đối với trẻ con rất tốt, ai da... Nếu mẹ có con dâu thích trẻ con thì thật là tốt."

Bà ngoại Chu thở dài một tiếng, lại đưa mắt lặng lẽ đánh giá cậu út Chu.

Ở bên cạnh thăm dò, còn nhìn cô.

Tuy Vi Vi thông minh, nhưng kinh nghiệm sống làm gì phong phú được như lão bà nhà cô?

Giúp con trai giới thiệu giáo viên mầm non, nếu con trai đồng ý, chứng tỏ con trai chưa có người mình thích.

Nếu con trai không muốn, lại tiến thêm một bước dò hỏi vì sao không muốn.

Thậm chí... Còn có thể thông qua giáo viên mầm non để tìm hiểu một chút, xem tính cách vợ tương lai của con trai, có thích con nít hay không.

Nhìn xem, một mũi tên bắn trúng ba con nhạn, một cục đá bắn rơi ba con chim, trí thông minh của lão bà, trẻ con nên học hỏi thêm đi.

Cậu út Chu nghe bà ngoại Chu nói, quả nhiên liên tục lắc đầu.

"Mẹ, con không muốn xem mắt, mẹ đừng sắp xếp cho con."

"Sao vậy, mẹ là mẹ còn không được sắp xếp đối tượng cho con nữa sao, con bao nhiêu tuổi rồi, bản thân cũng nên suy nghĩ tới chuyện này rồi, con nhìn mấy người anh của con đi, con cái đều đã có đối tượng, ngay cả em gái con, con út cũng ba tuổi rồi, chỉ có con già đầu rồi mà vẫn một mình... Được, nếu lần này con không muốn nghĩ tới, vậy con nói cho mẹ biết, vì sao con không muốn đi? Cô gái nhà người ta có chỗ nào không tốt, hay là... Lùi lại một vạn bước, con nói cho mẹ biết, con thích kiểu người nào, mẹ dựa theo yêu cầu của con giới thiệu cho con."

Tô Vi Vi ở bên cạnh sững sờ lắng nghe.

Bà ngoại Chu, quyên lực bá đạo.

Quả nhiên, bản thân còn phải học rất nhiều điều.

Cậu út Chu cũng bị bà ngoại Chu ép vào một góc.

"Mẹ... Mẹ cũng đừng nhọc lòng chuyện của con, con tự có chủ ý, nếu không, mẹ đợi đi, con sẽ nhanh chóng, nhanh chóng đưa người về nhà, được không?”

Đôi mắt bà ngoại Chu lập tức phát sáng.

Trước kia lúc thúc giục con trai út, ông luôn nói không gấp, không muốn nghĩ, không có tâm trạng, lại tiếp tục khuyên sẽ dứt khoát rời khỏi nhà, đi nhiều năm không trở lại.

Nhưng lần này, thế mà con trai út lại chủ động mở lời nói muốn đưa con dâu về.

Chuyện này...

Có hi vọng rồi!
Bình Luận (0)
Comment