Chương 478 - Huyên Huyên Làm Tóc
Chương 478 - Huyên Huyên Làm TócChương 478 - Huyên Huyên Làm Tóc
"Không sai, thật sự là sắp phá bỏ di dời, hơn nữa phụ trách phá bỏ di dời lần này đúng là nhà họ Thịnh, lần này phá bỏ di dời không có gì khó khăn, hơn nữa vị trí nhà chúng ta chọn thật sự rất tốt, nếu như phá bỏ di dời, có thể đạt tới một đền hai hoặc một đền ba, chi tiết còn cần phải làm việc với nhân viên thẩm định một chút, nhưng nghĩ lại, chính sách đãi ngộ cho chúng ta chắc hẳn sẽ không tệ."
Rốt cuộc, Thịnh Tâm Cảnh vẫn muốn tới nhà họ ăn cơm.
"Gì? Cao như vậy sao?"
Vài người mợ sững người.
Khi mua nhà, họ nghe lời Vị Vị nói, mặc kệ nhà có phá hay không phá, đều cố gắng mua căn nhà to nhất.
Căn bản không phân biệt căn nhà trái phải ở chỗ nào.
Cái đó...
Chẳng phải có nghĩa là, sau khi phá bỏ di dời, họ có thể nắm được hai ba căn nhà lớn sao?
Cái này...
"Vi Vi, này... Cái này nên cám ơn cháu thế nào đây."
Vốn đang cho rằng khoản đầu tư đó như tát nước bên sông không cần quan tâm.
Nhưng ai có thể ngờ rằng, chỉ trong vòng nửa năm, những căn nhà cũ nát kia, có thể trở thành hai ba căn nhà lớn?
Cái này... Niềm vui ập tới bất ngờ, họ phải bình tĩnh.
Nhưng mà... Mới thong thả được một hồi, họ đã không nhịn được.
"Vi Vi, hay là, chúng ta đến chỗ phá bỏ di dời đó nhìn chút đi."
Chuyện này đối với vài người mợ mà nói, thật sự quá lớn.
Nhà ở, trong mắt thế hệ này, không, thậm chí đối với thế hệ con cháu kế tiếp mà nói, nhà ở là một vấn đề lớn.
Nếu không thể nhanh chóng xác nhận chuyện này, chắc chắn họ sẽ không thể dễ dàng vượt qua năm nay, tối nay về nhà cũng không thể ngủ được.
Nhưng...
Tô Vi Vi nhìn Tiểu Huyên Huyên ngồi bên cạnh, mở đôi mắt to ngây thơ mờ mịit. Trước đây cô đã đồng ý với Tiểu Huyên Huyên, chút nữa sẽ đưa Tiểu Huyên Huyên đi cắt tóc.
Ở đây có câu nói, tháng giêng cắt tóc chết người cậu.
Họ có nhiều cậu như vậy, cũng không thể mạo hiểm đúng không.
Cho nên...
Bọn người Tô Vi Vi đã hình thành thói quen, sẽ cắt tóc trước khi năm mới đến.
Tô Vi Vi không muốn thất hứa với Tiểu Huyên Huyên.
Nhưng...
Tiểu Huyên Huyên chớp chớp đôi mắt to như quả nho đen, đột nhiên... Chợt lóe tia sáng.
"Chị hai, chị bận sao.”
Tiểu Huyên Huyên ôm chặt đùi Tô Vi Vi, động tác vô cùng thuần thục, khiến cho những cô bé xung quanh ngưỡng mộ không thôi.
Chủ nhân nhỏ không đứng đắn, về điểm này, thật khiến chú chó phải lau mắt mà nhìn.
"Huyên Huyên có thể nhờ ông ngoại đưa em đi cắt tóc -"
"Thật sự có thể sao?"
Tô Vi Vi có chút không yên tâm xoa tóc của Tiểu Huyên Huyên.
Không biết vì cái gì, đại khái là theo bản năng, luôn cảm thấy con bé này đang ấp ủ dự định xấu xa gì đó.
Tiểu Huyên Huyên gật đầu lia lịa, đứa bé mũm mĩm còn chưa hết run rẩy.
" Huyên Huyên sẽ rất ngoan ngoãn nghe lời-"
"Ai da, Vi Vi, cháu xem Tiểu Huyên Huyên thật hiểu chuyện nha, nhỏ như vậy đã biết làm người khác yêu thương, vậy cháu nhờ ba dẫn Tiểu Huyên Huyên đi cắt tóc đi, Tiểu Huyên Huyên, chút nữa mợ cả về mua đồ ăn ngon cho cháu nha."
Mợ cả cười ha hả thuyết phục, việc đi xem phá bỏ di dời, nếu không có Tô Vi Vi ở đó, họ cũng không yên tâm.
Vài người mợ khác cũng khuyên bảo theo.
"Đúng đúng, chút nữa mợ hai sẽ mua chiếc váy nhỏ xinh thưởng cho Tiểu Huyên Huyên.' "Mợ ba mua đồ chơi lớn đáng yêu cho Tiểu Huyên Huyên được không?"
Cứ như vậy... Vấn đề đã được quyết định một cách vui vẻ.
Tô Vi Vi đi theo vài người mợ để xem việc phá bỏ di dời, mà Tiểu Huyên Huyên thì được ông ngoại Chu dẫn đi cắt tóc.
Chỉ là...
Chờ đến khi Tô Vi Vi trở về, nhìn thấy đầu tóc xù bính của Tiểu Huyên Huyên, đột nhiên cảm thấy có chút ngứa tay.
"Tiểu Huyên Huyên, em có biết không, có một loại đầu, gọi là phân rớt ướt đầu sao?"