Chương 479 - Diễn Kịch
Chương 479 - Diễn KịchChương 479 - Diễn Kịch
Phân... Phân rớt ướt đầu?
Tiểu Huyên Huyên giật mình rùng mình một cái.
Đây đúng thật là một từ ngữ có mùi hương.
Khiến cho Tiểu Huyên Huyên cũng không có ý nghĩ muốn dò hỏi.
Một từ ngữ có mùi hương như vậy, Tiểu Huyên Huyên em ấy sẽ không muốn học đâu.
"Chị ơi, chị ơi -"
Tiểu Huyên Huyên thuần thục ôm đùi, một bên, Tiểu Ngoan cũng nhanh chóng vẫy đuôi lộc cộc chạy tới, ôm lấy cái chân còn lại của Tô Vi Vĩ.
Còn không phải là ôm đùi sao, Tiểu Ngoan nó cũng rất thuần thục đó nha -
"Chị ơi, tóc của Huyên Huyên có đẹp không?”
Tiểu Huyên Huyên vui sướng lắc lắc mái tóc được thắt bím, em ấy vô cùng vui vẻ.
Cảm giác chính mình thật xinh đẹp nha.
(v)
Tô Vi Vi nhíu mày.
Sắp chết đến nơi rồi mà con bé này còn có thể cười được sao?
"Tiểu Huyên Huyên, là ai làm kiểu tóc này... Cho em vậy?"
Điều này rõ ràng là đặc quyền riêng của Tô Vi Vi đó có biết không vậy?
"Là... Là một anh trai nha, một anh trai rất đẹp trai đó."
Tiểu Huyên Huyên hoàn toàn không nhận thấy nguy hiểm đang lại gần, đại khái là bởi vì mới làm kiểu tóc mới, lại gặp được anh trai đẹp trai, radar đại ma vương của Tiểu Huyên Huyên vậy mà lại mất đi hiệu lực rồi, khiến em ấy mất cảnh giác.
"Anh ấy còn nói Tiểu Huyên Huyên rất đáng yêu đó -"
Tiểu Huyên Huyên chớp chớp đôi mắt to, nhìn Tô Vi Vi với vẻ mong đợi.
Œu)
Chị ơi, mau khen em, khen em đáng yêu đi.
Ác ma trong lòng Tô Vi Vi đang ngo ngoe rục rịch. "Tiểu Huyên Huyên, em có biết không? Chúng ta phải học được cách khen phụ nữ xinh đẹp, nếu cô ấy không xinh đẹp thì khen cô ấy có khí chất, nếu cô ấy vừa không xinh đẹp cũng không có khí chất thì khen cô ấy đáng yêu nhé."
Tiểu Huyên Huyên:...(@-)?
Tiểu Huyên Huyên:...>( v "a
Tiểu Huyên Huyên:...o(r-r)O
Cho nên, Tiểu Huyên Huyên vừa không xinh đẹp lại không có khí chất, cho nên em ấy mới được gọi là đáng yêu sao?
Ô ô ô, thật đau lòng quá.
Giống như ăn ba chén cơm vậy -
Nước mắt của Tiểu Huyên Huyên nói đến là đến, trước nay chưa từng làm chuyện có sét đánh mà không có mưa.
Bởi vì chị Vi Vi đã từng nói rồi, làm sét đánh mà không có mưa, thì không có thành ý quá rồi.
Cho nên...
Tiểu Huyên Huyên vừa nhéo cánh tay nhỏ của mình, vừa khiến chính mình chảy nước mắt, sau đó lộc cộc chạy đến bên cạnh bà ngoại Chu.
"Bà ngoại, bà ngoại, cháu không phải là tiểu tiên nữ xinh đẹp, cháu chỉ là tiểu tiên nữ đáng yêu mà thôi.'
O(T-T)O
Bà ngoại Chư:...
"Vi Vi, cháu lại đây."
Tội lỗi do cháu gây ra, cháu tự mình giải quyết đi.
Tô Vi Ví:...
Thôi được rồi, một khoảng thời gian không trêu đùa Tiểu Huyên Huyên, không nắm giữ tốt chừng mực, sơ suất rồi.
Nhưng mà không sao cả.
"Cho dù Huyên Huyên không xinh đẹp chỉ là đáng yêu, chị vẫn rất thích Tiểu Huyên Huyền mà."
Hành động khóc thút thít của Tiểu Huyên Huyện tạm dừng rồi, giống như đang suy nghĩ, là xinh đẹp quan trọng hay là sự yêu thích của chị gái quan trọng, sau đó... Trẻ con không cần phải lựa chọn, em ấy muốn hất.
-Oa oa oa....
"Được rồi được rồi, thật ra trong mắt chị Tiểu Huyên Huyên vẫn rất xinh đẹp."
Tiểu Huyên Huyên:...'Cách -"
Nói như vậy từ sớm không phải là tốt rồi sao, khiến em ấy khóc lâu như vậy, cánh tay nhỏ cũng bị nhéo đỏ rồi đó -
Tô Vi Vi buồn cười ôm Tiểu Huyên Huyên vào lòng, xoa xoa cánh tay cho tiểu đậu đinh.
"Lần sau lúc muốn khóc không cần véo cánh tay của mình, tự mình hại mình gì đó, nhà họ Tô chúng ta không ủng hộ đâu, Tiểu Huyên Huyên, nếu em thật sự muốn rơi nước mắt, có thể học một chút kỹ năng diễn xuất."
"Kỹ thuật diễn xuất?"
Tiểu Huyên Huyên chớp chớp đôi mắt đen to tròn, lòng hiếu học tràn đầy.
"Giống như chị vậy sao?"
Tô Vi Vị:..."Chuyện này, cũng có thể hiểu như vậy đó."
"Vậy thì Huyên Huyên muốn học -"