Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 482 - Chương 482 - Chúc Mừng Năm Mới

Chương 482 - Chúc Mừng Năm Mới Chương 482 - Chúc Mừng Năm MớiChương 482 - Chúc Mừng Năm Mới

Lần này, biến thành giọng nói quen thuộc, là giọng nói du dương kia của Cố Dung Thời, Cố Dung Thời hình như đang di chuyển, một lát sau mới dừng lại tới, giọng nói lại một lần nữa vang lên từ đầu bên kia điện thoại.

"Khụ, Vi Vi, em còn đang nghe chứ?'

Tô Vi Vi gật gật đầu theo bản năng, sau đó mới phản ứng lại, Cố Dung Thời cũng không phải ở bên cạnh cô giống như thường lệ, mà là ở Bắc Kinh cách xa vạn dặm.

"Ừm, em đang nghe."

"Cái kia... Mẹ tôi có đôi khi quá nhiệt tình rồi, em đừng để ý nhé."

"Không đâu, dì Dung rất tốt, em rất thích dì ấy."

Đầu bên kia điện thoại dừng lại một chút, giọng nói của Cố Dung Thời tựa hồ cũng mang theo vui sướng.

"Ồ, nói như vậy, sau này tôi cũng không phải lo lắng vấn đề mẹ chồng nàng dâu rồi?"

Vấn đề mẹ chồng nàng dâu?

"Cố Dung Thời!"

"Khụ, tôi nói giỡn thôi, nhưng mà, mẹ tôi thật sự rất thích em đó."

"Em cũng rất thích dì Dung."

Tô Vi Vi mở miệng theo bản năng, nhưng lời vừa ra khỏi miệng... Tô Vi Vị liền muốn chụp cái trán của mình.

Cái quỷ gì vậy?

Tại sao cảm giác như mình đang phản ứng với cái gọi là ' vấn đê mẹ chồng nàng dâu ' lúc nãy?

"Vi Vi, năm nay sau khi qua tết, tôi e rằng không thể lập tức trở lại thành phố Hàng được.

Tô Vi Vi nhịn không được nhíu mày, "Vì sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi sao?"

"Là anh Mã, qua tết anh ấy sẽ trở lại Bắc Kinh, anh ấy có một đại hội ngành internet phải tham gia, tôi cũng muốn đến đó học hỏi một chút."

Thì ra là thế.

"Vậy thì được đó, anh nhất định phải tham gia nghiêm túc, nếu gặp được cơ hội làm ăn tốt có thể chia sẻ với em nhé -" Cô đã xây dựng một quỹ đầu tư đang tìm kiếm những dự án đầu tư tốt đó.

Hai người cách điện thoại, nói vê sự nghiệp của mỗi người, nói về những ngày gần đây, cứ như thế Cố Dung Thời vẫn đang ở bên cạnh cô vậy, không chuyện gì là không nói.

Cho đến khi...

"Vi VI...

Ở đầu bên kia điện thoại, Cố Dung Thời đột nhiên gọi tên Tô Vi Vi.

"Sao vậy?"

"Sắp đến 0 giờ rồi, cho nên... Năm mới vui vẻ, Tô Vi Vi, anh..."

"Bùm!"

Trong nháy mắt, từng đóa pháo hoa năm màu nở rộ bên ngoài cửa sổ.

Tô Vi Vi ngẩng đầu, nhìn pháo hoa dường như nở rộ trước mắt mình, chỉ cảm thấy tươi đẹp không giống nhân gian.

Hóa ra...

Đã 12 giờ rồi sao?

Pháo hoa không ngừng nở rộ, Tô Vi Vị cũng nở rộ ra một nụ cười rạng rỡ trên mặt, cao giọng.

"Cố Dung Thời, cũng chúc anh năm mới vui vẻ -"

"Đúng rồi, Cố Dung Thời, anh mới nãy nói gì với em vậy? Em nghe không rõ lắm."

Vừa rồi trong khoảnh khắc kia, rất nhiều người đồng thời đốt pháo hoa, Tô Vi Vi lại ở trên ban công, cô hoàn toàn không nghe thấy giọng nói trong điện thoại, chỉ có thể mơ hô nghe được Cố Dung tựa hồ đang nói gì đó. .

"Không có gì đâu!

Cố Dung Thời ở đầu bên kia điện thoại tựa hồ thở dài, anh cũng cao giọng lớn tiếng trả lời.

Nhìn thấy pháo hoa bên ngoài còn đang không ngừng nở rộ, điện thoại xem như hoàn toàn không thể gọi được nữa, Tô Vi Vi tạm biệt với Cố Dung một tiếng Thời, cúp điện thoại.

Lúc này mới phát hiện, bản thân không biết đã ở ban công gọi điện thoại bao lâu rồi, đôi tay vậy mà cũng có chút lạnh cóng.

Không được không được, phải nhanh chóng trở về uống nước ấm xua tan khí lạnh. Haiz, nếu như Cố Dung Thời ở đây thì tốt rồi, trà hoa hồng táo đỏ long nhãn mà anh ấy nấu, thích hợp uống vào thời điểm này nhất...

Haizz

Bắc Kinh xa xôi.

Cố Dung Thời chậm rãi buông điện thoại xuống, nhìn pháo hoa không ngừng nở rộ ngoài cửa sổ, bỗng nhiên thở dài.

Thật vất vả mới tích góp được dũng khí, muốn ở thời khắc quan trọng như năm mới, bày tỏ tâm ý với Tô Vi Vi.

Lại không nghĩ rằng, còn có cái nhân tố quan trọng như pháo hoa này.

Kết quả... Lời anh nói, Vi Vi nữa chữ cũng không nghe thấy được.

Cố Dung Thời có chút mất mát, lại... Cũng có một chút may mắn.

Lời thổ lộ là câm lòng không được mà nói ra, nhưng mà... Nếu như Vi Vi thật sự nghe thấy được, chỉ sợ ngược lại sẽ không được tự nhiên nhỉ?

Nói không chừng cô ấy sẽ không bao giờ muốn gặp lại mình nữa, hoặc là sinh ra sự ngăn cách với mình, đến lúc đó thì ngay cả bạn bè cũng không thể làm được nữa.

Nghĩ đến loại khả năng này, Cố Dung Thời lại cảm thấy... May mắn Vi Vi không có nghe được.

Có lẽ... Đây mới là vận mệnh chú định đều có ý trời.

Duyên phận của anh và Vi Vi, đã được gieo trông từ sớm, nhưng cũng phải chờ đến lúc nước chảy thành sông, khai hoa kết quả.
Bình Luận (0)
Comment