Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 517 - Chương 517 - Bị Truy Đuổi

Chương 517 - Bị Truy Đuổi Chương 517 - Bị Truy ĐuổiChương 517 - Bị Truy Đuổi

Tô Vi Vi chớp chớp mắt với Cố Dung Thời, tình huống không ổn.

Cố Dung Thời khẽ nâng cằm, phải khống chế được hắn.

Tô Vi Vi và Cố Dung Thời đồng thời gật đầu, sau đó...

Một người bẻ đầu tài xế, người kia thì cướp vô lăng.

Hai phút sau.

Tài xế đã ngất xỉu bị hai người ném đến ghế sau.

Cố Dung Thời khống chế vô lăng, Tô Vi Vi lại ngồi ở ghế phụ lái.

"Có hai chiếc xe đuổi theo chúng ta ở phía sau."

Tô Vi Vi nhanh chóng phán đoán, kỳ thật cũng không cần cô phán đoán, trong kính chiếu hậu, hai chiếc xe kia đã vô cùng rõ ràng.

Hơn nữa...

"Tính năng xe của đối phương tốt hơn xe taxi này rất nhiều, bọn họ rất nhanh sẽ đuổi kịp chúng ta."

Cho dù là đối phương sử dụng cách đụng xe, hay là chặn xe bọn cô lại thì đối với hai người bọn cô đều không phải là tin tức tốt.

"Phía trước có ngọn núi, chúng ta đi vào trong núi đi

Tô Vi Vi nhanh chóng đưa ra phán đoán.

"Vào núi?"

Cố Dung Thời theo bản năng cự tuyệt.

"Tính năng của xe chúng ta không tốt, vào núi chỉ sẽ khiến chúng ta bị đuổi kịp nhanh hơn thôi.

"Nghe em đi, đi vào trong núi đi! Chờ đến chân núi rồi, chúng ta bỏ xe, như vậy hai bên sẽ ngang hàng với nhau, hơn nữa chúng ta có thể phân tán bọn họ, nếu thật sự không được thì..."

Nếu thật sự không được, cũng chỉ có thể sử dụng chiêu kia thôi.

Cố Dung Thời gật đầu.

"Được, vậy thì vào trong núi đi, nếu như không được, chúng ta tách ra chạy."

Vi Vi... Chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu! Một cú hất đuôi đẹp mắt, Cố Dung Thời lập tức lái xe về phía núi rừng gần nhất.

Hai chiếc xe theo sau họ.

"Lão đại, tình hình của bọn họ không đúng lắm!"

"Bọn họ muốn vào núi!"

Người đàn ông ngôi ở trên ghế phụ mang vẻ mặt âm trầm.

"Tôi đã nhìn thấy rồi."

Chính là Trân Mặc.

Hai tháng trước, Trần Mặc nhìn thấy Tô Vi Vi ở Thâm Thành, lúc ấy đã mơ hồ nhận ra có điều gì đó không đúng lắm.

Chỉ tiếc lúc ấy hai đứa nhóc kia chạy quá nhanh, hoàn toàn không đợi hắn phản ứng lại đã biến mất không tăm tích.

Sau đó...

Chính là tai họa ngập đầu.

Lão đại vượt biên trái phép, những người khác thì có người bị bắt người thì chết.

Đế quốc ngày xưa nháy mắt sụp đổ.

Trân Mặc chính là người lúc trước đưa lão đại ra nước ngoài.

Hắn còn nhớ rõ, lời mà lão đại nói trước khi rời đi.

"Là Cố gia, tất cả những chuyện này đều do Cố gia ở sau lưng thúc đẩy, lần này cho dù tôi trốn được rồi, cũng sẽ có một ngày nào đó bị bắt trở vê, Trần Mặc, tôi giao cho cậu một chuyện cuối cùng."

"Hãy cho nhà họ Cố một sự đả kích nặng nề, sự đả kích khiến cho bọn họ đau đớn cả đời."

Trân Mặc hiểu rõ, cái được gọi là sự đả kích kia của lão đại có ý gì.

Cho nên...

Kể từ đó hắn bắt đầu ẩn nấp, vẫn luôn chờ đợi ở Thâm Thành.

Quả nhiên, hắn ta đã chờ đợi được người mà hắn đợi.

Chỉ là không nghĩ tới...

Hai đứa nhóc kia vậy mà có tính cảnh giác cao như vậy, động tác nhanh như vậy.

Nhưng mà... Cho dù như thế, vậy thì lại sao chứ.

"Bọn họ muốn chạy trốn tới trên núi chứ gì, lợi dụng núi rừng để chạy thoát, không cần phải xen vào, đuổi theo đi! Bọn họ hai người đều còn là học sinh non nớt, sao có thể so với chúng ta được chứ!"

Đúng vậy, hai người học sinh vừa thi đại học xong, sao có thể so với những người đã từng dao dính máu tươi như bọn họ chứ?

Xe dừng lại dưới chân núi.

Tô Vi Vi và Cố Dung Thời điên cuồng chạy ở phía trước, Trân Mặc dẫn đầu một nhóm người đuổi theo phía sau.

Tô Vi Vi thoáng nhìn lại phía sau.

Bảy tám người đàn ông cường tráng đang đuổi theo phía sau, quá có cảm giác áp bức rồi.

Hơn nữa đối phương đuổi theo rất nhanh, cho dù thể lực của hai người Tô Vi Vi và Cố Dung Thời được xem là khá tốt trong những người học sinh, nhưng lại như cũ bị bọn họ càng đuổi càng gần.

Thậm chí hai người suy nghĩ nhiêu cách khác nhau để đánh lừa đối phương, nhưng đều bị đối phương nhìn thấu hoặc bị phương pháp chia quân của đối phương phá giải.

Bàn về đuổi giết, quả nhiên những người đó mới là chuyên nghiệp.

"Vi Vi, chúng ta tách ra ở đây đi."

Cố Dung Thời đang bám vào một cái cây lớn, hơi thở của anh đã khá không ổn định rồi.

Anh thực sự không thể chịu đựng được nữa.

May là, nhìn dáng vẻ của Vi Vi, vẫn còn có thể lực.

Vậy là tốt rồi.
Bình Luận (0)
Comment