Chương 518 - Tiết Lộ Bí Mật
Chương 518 - Tiết Lộ Bí MậtChương 518 - Tiết Lộ Bí Mật
"Vi Vi, em phải nhớ kỹ địa chỉ mà tôi đã nói, đi tìm người, nhất định phải bảo đảm an toàn cho chính mình, em biết rôi chứ?"
Cố Dung Thời tin tưởng, Tô Vi Vi chắc chắn có bản lĩnh có thể tránh được sự đuổi giết của những người đó.
Còn về bản thân anh thì...
Cố Dung Thời cười khổ một tiếng.
Chỉ có thể nói, thật may mắn, anh còn chưa từng biểu đạt tâm ý của mình với Tô Vi VI.
"Anh nói lời ngốc nghếch gì vậy!"
Tô Vi Vi hung hăng trừng Cố Dung Thời một cái, kéo Cố Dung Thời để anh dựa vào trên người mình, hai người tiếp tục đi xuyên qua khu rừng.
Lúc này cô tách ra khỏi Cố Dung Thời, những người áo đen đó chắc chắn đều sẽ đi về phía Cố Dung Thời, nhìn dáng vẻ khí thế hung hăng của mấy người đó.
Nếu thật sự Cố Dung Thời rơi vào tay bọn họ, chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.
Thậm chí...
Sẽ không toàn mạng!
Cho dù Tô Vi Vi muốn tìm viện binh tới cứu Cố Dung Thời cũng không được.
Một khi đã như vậy...
"Cố Dung Thời, những lời tiếp theo đây, anh phải nghiêm túc trả lời eml"
Cố Dung Thời:...
Vi Vi em đột nhiên nghiêm túc bắt đầu phân đoạn hỏi đáp như vậy, không thích hợp lắm nhỉ.
Chúng ta còn đang bị đuổi giết.
"Nếu... anh phải bảo đảm cả đời này anh không được bán đứng một bí mật của em, một khi anh muốn tiết lộ bí mật, thậm chí chỉ là suy nghĩ đến việc đó ở trong lòng cũng sẽ nguy hiểm cho tính mạng của anh, anh bằng lòng không?"
Cố Dung Thời không hề nghĩ ngợi, trực tiếp lắc đầu.
"Đương nhiên không có vấn đề, cả đời này tôi tuyệt đối sẽ không phản bội em, càng đừng nói đến việc tiết lộ bí mật của em." "vậy nếu... Anh sẽ vì chuyện này mà ràng buộc với em cả đời thì sao? Thậm chí tương lai cũng sẽ trở nên không xác định vì em... Phải ràng buộc tương lai của mình với em, anh bằng lòng sao?"
Cố Dung Thời chỉ là dịu dàng nhìn Tô Vi Vi.
Tuy rằng mồ hôi làm ướt tóc của anh, trên người cũng lây dính tro bụi.
Nhưng mà...
Giờ phút này Cố Dung Thời lại không hê chật vật một chút nào, ngược lại có vẻ đẹp của sự lộn xộn.
Tô Vi Vi bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, tim lập tức đập lỗi nữa nhịp.
"Anh, anh còn chưa trả lời câu hỏi của em đó."
"Tôi bằng lòng."
"Anh thật sự bằng lòng sao."
"Tôi thật sự bằng lòng."
"Vậy thì tốt..."
Tô Vi Vi hít sâu một hơi.
"Kế tiếp, em muốn dẫn anh đến một chỗ, anh đừng kinh ngạc đó."
Nói xong, Tô Vi Vi tâm niệm vừa động.
Hai người vừa rồi vẫn đang chạy biến mất trong rừng ngay lập tức...
Xoạc...
Trong không gian của Tô Vi Vi.
Hình bóng của Tô Vi Vi và Cố Dung Thời, đột nhiên xuất hiện trong biệt thự của không gian.
Thời gian và không gian đột ngột thay đổi khiến Cố Dung Thời có chút choáng váng, mấy giây sau, anh mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn rõ ràng mọi thứ xung quanh.
Chuyện này...
Cố Dung Thời kinh ngạc nhìn xung quanh.
Đây là một nơi xa lạ, vừa rồi anh bị truy sát ở trong rừng, sau đó quay người lại xuất hiện ở một biệt thự xa lạ?
Nhưng mà...
Nơi này cũng có chút quen thuộc. Không phải bởi vì Cố Dung Thời đã từng đến đây, mà là...
Bởi vì cách trang trí và cảm giác ấm áp của không gian này, khiến Cố Dung Thời cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Cảm giác phảng phất giống như về đến nhà vậy.
Thậm chí...
Ngay cả cái chăn nhỏ trên cái sô pha bên cạnh, anh cũng cảm thấy rất quen mắt.
Nhớ không lầm thì, trong thư phòng của anh, hình như cũng có một cái chăn nhỏ giống y như vậy.
Còn là cái chăn độc quyền của Tô Vị Vi.
Cho nên...
Cố Dung Thời nhìn ở Tô Vị Vi trước mặt mình.
Cô gái nhỏ Vi Vi ngửa đầu, vẻ mặt tràn ngập sự lo lắng phức tạp.
Đôi mắt to trong suốt, chỉ có hình ảnh phản chiếu của anh trong đó.
Cô gái nhỏ hơi há miệng, tựa hồ muốn nói cái gì đó, nhưng lại không biết phải mở miệng như thế nào.
Cố Dung Thời đột nhiên nở nụ cười.
Từ đằng sau, anh ôm cô gái nhỏ vào trong lòng.
"Vi Vi, tôi mệt mỏi quá, đứng không nổi nửa rồi..."