Chương 526 - Nổi Tiếng
Chương 526 - Nổi TiếngChương 526 - Nổi Tiếng
"Đây là cái túi mà anh để trên thuyền đó, lúc đó chúng ta đi gấp, anh lo rằng cầm túi theo không tiện nên em đã trực tiếp ném cái túi của anh vào trong không gian, bây giờ nếu anh đã biết sự tồn tại của không gian rồi, vậy thì hành lý của anh giao lại cho anh là được rồi."
Nhìn xem, em rất tri kỷ phải không.
Cố Dung Thời luôn mang theo chiếc túi nhỏ này bên mình, nó chắc chắn chứa một số thứ quý giá và quan trọng với anh, đương nhiên không thể tùy tiện vứt bỏ nó được.
Vẻ mặt của Cố Dung Thời có chút phức tạp.
Muốn nói cảm ơn, nhưng lời nói đến bên miệng, lại biến thành.
"Trong cái túi này, có một bộ quần áo để tôi tắm rửa thay đồ."
Tô Vi Vi:...
Quần áo để tắm rửa thay đồ?
Từ từi
Cho nên là...
Nếu cô lấy chiếc túi này ra sớm hơn một chút, Cố Dung Thời sẽ không cần mượn bộ đồ thể thao màu hồng nhạt của cô nữa?
Nếu Cố Dung Thời không mặc bộ đồ thể thao màu hồng nhạt đó, cô sẽ không cười 'càn rỡ' như vậy.
Mà nếu Tô Vi Vi không cười "càn rỡ' như vậy, Cố Dung Thời cũng sẽ không ôm cô.
Sau đó...
Tô Vi Vi cũng sẽ không bị ngã xuống, càng sẽ không bị chèn ép từ hai bên?
Chuyện này...
Chuyện này đúng thật là một câu chuyện xưa bi thương mà.
( ‹@)
Tô Vi Vi bi thương về đến nhà, thời điểm được người nhà nhiệt tình nghênh đón, cô vẫn cảm thấy có chút chua xót...
So sánh với sự chua xót Tô Vị Vi, người nhà họ Tô lại vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ.
"Vi Vi, cháu sao lại không nói tiếng nào đã đột nhiên trở về rồi, mọi người còn đang lo lắng cháu còn không trở về thì có ảnh hưởng đến việc cháu đi học đại học hay không đó.'
Bà ngoại Chu nắm lấy bàn tay nhỏ bé Tô Vi Vi.
Ai u, tại sao cháu gái của tôi lại xuất sắc như vậy?!
Vậy mà một lân đã khi được thủ khoa rồi.
Hơn nữa đứa nhỏ này còn là thi đại học sớm, mới học cao nhị đã đi thi đại học rồi, còn vừa thi đã là thủ khoa ban xã hội nữa.
Trong khoảng thời gian này, bà ngoại Chu đi ra ngoài, bước chân của bà đều có gió cả.
Những người bạn già xung quanh trong khu dân cư, còn có những người phụ huynh biết được chuyện này thì đều nhìn bà ngoại Chu như đang nhìn thấy thần linh vậy!
Bà ơi, mau nhìn đi, chính là đứa nhỏ nhà bà ấy mới học cao nhị đã đi thi đại học rồi, còn thi được thủ khoa ban xã hội nữa đó, trực tiếp hơn người đứng thứ hai mấy chục điểm lận đói
Ông ơi, mau nhìn đi, chính là nhà bà ấy, đứa bé ngày thường đến ăn ké nhà bà ấy, đứa nhỏ vô cùng đẹp trai kia, cũng là thủ khoa ban tự nhiên năm nay đói
Nhà này, rốt cuộc có phong thuỷ gì vậy, lập tức liên nhảy ra hai người thủ khoa, mấu chốt là...
Hai đứa nhỏ này, cũng đều vừa dễ nhìn vừa lễ phép nữa.
Chẳng lẽ...
Ăn nhiều món ăn do bà ngoại Chu nấu, đứa nhỏ cũng sẽ trở nên đặc biệt thông minh sao?
Mùa hè này, vô số người, đặc biệt là các bậc cha mẹ, đều đi xếp hàng trước cửa hàng cổ vịt của bà ngoại, nhất định phải cho con mình ăn nhiều hơn một chút, ăn thông minh hơn một chút.
Không mong con mình có thể trở thành thủ khoa tỉnh Z, làm thủ khoa của thành phố Hàng cũng không tệ.
Bà ngoại Chu:... Một niềm vui ngoài ý muốn -
(v)
Kiếm tiền hay gì đó chỉ là thứ yếu, cái chính là...
Bà ngoại Chu rất tự hào. Cháu gái nhà bà ấy, thông minh lại ngoan ngoãn, còn là thủ khoa nữal
Đời này bà ấy cũng chưa từng tự hào như vậy đâu!
Cứ chờ mong cứ chờ mong, bước chân của Tô Vi Vi đến gân rồi.
Bà ngoại Chu chỉ mong mỏi Tô Vi Vi trở về, sau đó dẫn Tô Vi Vi đi dạo trước mặt những người bạn già của mình, ừm, còn có Tiểu Cố nữa.
Sau đó lại dẫn hai đứa nhỏ này đi Bắc Kinh, cảm thụ một phen cảm giác hạnh phúc của người nhà thủ khoa.
Cuộc đời này, đáng giá rồi.