Chương 525 - Dùng Máy Bay
Chương 525 - Dùng Máy BayChương 525 - Dùng Máy Bay
Tô Vi Vi nằm trên sô pha chừng khoảng nửa ngày, cuối cùng mới hồi sinh đây máu.
Giờ phút này, Cố Dung Thời đã thay lại bộ quần áo cũ đã giặt sạch và phơi khô, lại một lần nữa biến thành anh chàng đẹp trai kia.
Chính là màu đỏ trên lỗ tai vẫn chưa hề biến mất.
"Được rồi, chúng ta ăn chút gì đi, kiểm tra chung quanh không có những người đó nữa, thì chuẩn bị rời đi thôi."
Tô Vi Vi người hồi sinh đây máu dường như đã quên tất cả những điều trước đó.
Cố Dung Thời cũng ăn ý mà không nhắc lại nữa.
Hai người cứ như vậy mà cùng nhau ăn một bữa cơm ngon do A Bảo làm, sau đó...
Tô Vi Vi nhìn bên ngoài một cái, xác định bên ngoài không có những người đuổi theo họ nữa thì cô mới nhảy ra khỏi không gian.
Để che giấu thân hình của mình, giờ phút này Tô Vi Vi còn cố ý mặc một bộ quần áo màu đen, hòa thành một thể với rừng rậm u tối này.
Nhìn trái nhìn phải, cũng không nhìn thấy bóng dáng của ai.
Tô Vi Vi khom lưng, tìm một nơi hơi bằng phẳng trong rừng, triệu hồi phi cơ, sau đó lại triệu hôi Cố Dung Thời từ trong không gian ra ngoài.
"Mau mau mau, mau lên phi cơ đi!"
Tô Vi Vi kéo Cố Dung Thời chui vào trong phi cơ, sau khi xác nhận rằng cửa của phi cơ đã được đóng hoàn toàn, chức năng tàng hình cũng đã được bật, Tô Vi Vị mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
"Xuất phát!"
Máy bay cất cánh ngay lập tức.
Lập tức biến thành một luồng ánh sáng, biến mất khỏi đỉnh núi này.
Trong núi rừng...
Một bóng người đột nhiên dừng lại.
'Lão đại, có chuyện gì vậy?”
"Cảm giác có chuyện gì đó không đúng lắm."
Trân Mặc nhíu mày, vừa rồi một khắc kia, hắn tựa hồ cảm giác được cái gì đó, cũng tựa hồ đã mất đi cái gì đó.
Cái loại cảm giác này, vô cùng không tốt.
Chỉ là...
"Tiếp tục tìm, tôi không tin rằng hai người bọn họ còn có thể tàng hình! Nhất định phải tìm được hai người kia, đặc biệt là người con trai đó, nhất định không thể để cho bọn họ chạy được.'
Tô Vi Vi cũng không ngờ rằng, Trân Mặc vậy mà vẫn đang dẫn theo người đi tìm kiếm bọn họ.
Đúng là là bám riết không tha.
Nếu đổi thành người khác bị đuổi giết, chỉ sợ là đã bị hắn ta tìm thấy từ sớm rồi.
Nhưng là...
Trân Mặc lần này nhất định phải cam chịu kết cục bi kịch rồi.
Bởi vì...
Hắn gặp một cái bug, một người có được không gian, còn có phi hành khí như Tô Vi VI.
Cho nền...
Cho dù Trần Mặc dẫn mọi người tìm kiếm bao lâu đi chăng nữa thì anh ta sẽ không bao giờ có thể tìm thấy Tô Vi Vi và Cố Dung Thời.
Thậm chí...
Lúc này không bắt được Cố Dung Thời, kết cục đang chờ đợi Trân Mặc, chính là bi kịch thật sự.
Nhà họ Cố sao có thể chịu đựng việc có người muốn động thủ với dòng chính nhà bọn họ chứ?
Chỉ cần Cố Dung Thời rời khỏi chỗ này, nghĩ đến rất nhanh sẽ có người dẫn Trân Mặc đi.
Đó là lý do tại sao Tô Vi Vi không dò hỏi Cố Dung Thời phải làm gì tiếp theo.
Kết cục của Trần Mặc, vào thời điểm Cố Dung Thời tiến vào trong không gian của Tô Vi Vi , cũng đã được định sẵn rồi...
Máy bay đưa Tô Vi Vi và Cố Dung Thời về đến thành phố Hàng.
"Thế nào, so với máy bay còn nhanh hơn, tiện lợi hơn phải không!" Tô Vi Vi chỉ huy phi cơ hạ cánh xuống công viên bên cạnh khu dân cư của bọn họ.
Đã khuya rồi, không có người trong công viên, thời buổi này này cũng không có camera giám sát, Tô Vi Vi và Cố Dung Thời đột nhiên xuất hiện trong công viên, căn bản sẽ không ai chú ý tới.
"Ừm, đúng là rất nhanh."
Cố Dung Thời cũng không thể không gật đầu.
Tất cả những chuyện anh trải qua ngày hôm nay, giống như một giấc mơ vậy.
"Vậy thì, bây giờ chúng ta trở về đi?"
"Đương nhiên rồi!"
Tô Vi Vi gật đầu, lại lập tức lắc đầu, "Anh chờ một chút đãt"
Cô còn rất nhiều đô mua từ nước ngoài và đảo Hong Kong về tặng cho người nhà đó, vừa hay bây giờ nhân cơ hội để lấy ra ngoài.
Tuy rằng Tô Vi Vị đã gửi về một phần rồi, nhưng có thứ đồ giá trị cao, Tô Vi Vi lại không yên tâm gửi vận chuyển, đều bỏ vào bên trong không gian của mình.
Tay nhỏ vung lên, mấy cái rương hành lý cùng túi xách đột nhiên xuất hiện rồi.
Sau đó...
"Cái này...
Cố Dung Thời chỉ vào một cái túi hành lý nhỏ trong đó, nhíu mày.
Cái túi này, thoạt nhìn rất quen mắt.
Tô Vi Vi gật đầu.