Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 524 - Chương 524 - Ngã

Chương 524 - Ngã Chương 524 - NgãChương 524 - Ngã

Cố Dung Thời:... Anh cảm ơn em.

Sau đó...

Tô Vi Vi tắm gội vô cùng thoải mái, lại thay một bộ quần áo thoải mái dễ chịu, bước ra khỏi phòng của mình sau đó...

"Phốc..."

Ha ha ha ha...

Vì sao, bộ đồ thể dục màu hồng phấn mặc trên người Cố Dung Thời, lại buồn cười đến vậy chứ?

Quần thì ngắn, vai không đủ rộng, lộ cả cánh tay...

Quan trọng là...

Màu hồng phấn đó, thật là...

Thật nữ tính.

"Khu...

Cố Dung Thời ho nhẹ một tiếng, che giấu sự ngượng ngùng của bản thân, đồng thời cũng bày tỏ một cách bí mật.

Vi Vi, được rồi.

Tô Vi Ví:...

"Em đã từng học phép xã giao, bất kể bình thường gặp phải chuyện buồn cười như thế nào em đều sẽ nhịn cười, trừ khi... Nhịn không được!"

"Phốc ha ha ha..."

Cố Dung Thời:...

Trực tiếp đưa tay, ôm Tô Vi Vi vào lòng.

“Thình thịch, thình thịch...'

Tô Vi Vi, vừa rồi còn cười 'điên cuồng, lập tức im bặt.

Bên tai, chỉ còn lại tiếng tim đập của Cố Dung Thời.

“Thình thịch, thình thịch....

“Anh... Anh làm gì vậy?” "Không nhìn thấy thì sẽ không cười."

Trên đỉnh đầu, vang lên giọng nói rầu rĩ của Cố Dung Thời.

Tô Vi Vi duỗi tay chống lên ngực Cố Dung Thời.

"Được được, em không cười là được, anh buông em ra trước đi."

“Anh không!"

Giọng nói chính trực vang trên đỉnh đầu.

"Trái tim bé nhỏ của anh vừa chịu tổn thương, cần một cái ôm mới có thể hồi phục."

Tô Vi Vi:...

Lời này sao nghe có chút quen tai vậy?

Giống như... Là từ ngữ Tiểu Huyên Huyên thường dùng đúng không?

Ở trong nhà cứ lúc nào mà Tiểu Huyên Huyên chịu chút 'tủi thân nhở, đều phải chạy lại tìm Tô Vi Vi, ôm một cái để chữa lành.

Bây giờ xem ra...

Đây là Cố Dung Thời học được tinh hoa của Tiểu Huyên Huyên rồi.

"Được rồi được rồi, ôm anh một cái -"

Tô Vi Vi vòng tay ôm lấy Cố Dung Thời giống như ngày thường an ủi Tiểu Huyên Huyên, đôi tay còn liên tục vuốt ve trên lưng Cố Dung Thời.

Cơ thể Cố Dung Thời đột nhiên cứng đờ, nhanh chóng đẩy Tô Vị Vi ra.

Bởi vì động tác quá nhanh, lực quá mạnh, dưới cái đẩy đó, Tô Vi Vi xém chút nữa ngã xuống.

Tô Vi Vi:...

Dùng xong liền vứt bỏ?

Cố Dung Thời cũng không nghĩ tới hậu quả sẽ thành ra như vậy, vội vàng đưa tay nắm lấy Tô Vi Vi, chỉ là cuối cùng chậm một nhịp.

Sau đó...

Hai người cùng ngã xuống một cách tráng lệ.

"Bụp!"

"Rầm!"

âm thanh bụp đầu tiên là tiếng Tô Vi Vi ngã xuống đất. Mà tiếng râm thứ hai, là tiếng Cố Dung Thời ngã trên người Tô Vi Vi.

Tô Vi Vi bị tấn công từ hai phía, hai phía đều đau.

Trong lòng chỉ có một suy nghĩ.

May mắn thay, trên mặt đất được trải một tấm thảm lông dê rất dày.

Ưm, còn có một suy nghĩ...

Trước đây, không phải đều là... Nữ chính bị ôm lấy... Nữ chính đẩy nam chính ra... Té ngã... Nữ chính té ngã trên người nam chính...

Phim thần tượng không phải đều quay như vậy sao?

Vì sao...

Tới trên người cô đều hoàn toàn đổi chỗ chứ?

Vì cái gì người bị thương lại trở thành cô chứ?

Vi Vi rất tủi thân, Vi Vi rất muốn khóc.

Vi Vi tỏ vẻ...

Đây là giá khác.

Cố Dung Thời thật đứng đắn.

Cơ thể mềm mại của cô bé dính sát vào người anh, rất... Rất kích thích.

Cố gắng hít sâu một hơi, Cố Dung Thời cố gắng hết sức để giọng nói không run rẩy, đôi tay không run rẩy.

'Run rẩy' bò dậy, vội vàng nhìn Tô Vi Vi.

Còn may, cô bé của anh không sao.

Chỉ là hai mắt không có tiêu điểm.

"Vi Vi, em... không sao chứ?”

Tô Vi Vị:..."Lần sau, chúng ta đổi vai, với lâu hơn được không?”
Bình Luận (0)
Comment