Chương 536 - Chia Sẻ Đồ Ăn
Chương 536 - Chia Sẻ Đồ ĂnChương 536 - Chia Sẻ Đồ Ăn
"Vi Vi, bạn bè bên cạnh cô đều là người giỏi như vậy, nhất định phải giới thiệu cho tôi biết nhé."
"Đúng rồi, Vi Vi, khai giảng sẽ tiến hành bâu chọn cán bộ lớp, cô có muốn tham gia không... Cái gì, cô không muốn làm cán bộ lớp sao? Vậy bỏ cho tôi một phiếu đi, tôi muốn tranh cử lớp trưởng."
"Còn có, ký túc xá của chúng ta cũng phải bầu ra một trưởng phòng, chọn tôi thì sao? Bây giờ đã có hai người đồng ý.'
Tô Vi Vi:...
Thực rõ ràng rồi phải không, đây là người giỏi xã giao, đồng thời là người mê làm quan đường đường chính chính, quang minh chính đại.
Đối với chuyện này, câu trả lời của Tô Vi Vi chỉ có mội.
"Không thành vấn đề, tôi bỏ phiếu!"
Phùng Nhân Nhân lập tức vui vẻ, ghi tên Tô Vi Vi vào cuốn sổ nhỏ của cô ấy.
Ưm, lại thêm một người bầu chọn cô ấy làm lớp trưởng, còn phải tiếp tục đến các phòng khác để vận động bình chọn, dù đối với nam sinh thì hơi khó, cũng muốn nghĩ mọi cách vận động bình chọn.
Phùng Nhân Nhân hấp tấp rời khỏi phòng, vì tranh cử lớp trưởng mà cố gắng.
"Vi VI...
Cô bé mặc váy cổ búp bê bước đến bên cạnh Tô Vi Vĩ.
"Đây là dưa muối tôi mang từ quê đến, cô muốn ăn thử không?”
Cô bé dáng vẻ mềm yếu, thoạt nhìn gầy tựa như một cơn gió là có thể thổi bay.
Tô Vi Vi thật cẩn thận nhận túi dưa muối nhỏ, sợ động tác của bản thân lớn sẽ làm tổn thương cô gái nhỏ tên Mông Tế Vũ.
"Cảm ơn cô nha, Tế Vũ."
'Không, không có việc gì.'
Trên mặt Mông Tế Vũ ửng đỏ một mảng, lắc đầu nhanh chóng trở về bàn của mình.
Người này cũng dễ thẹn thùng quá đi.
"Thôi đi, chỉ là chút dưa muối không đáng tiên, còn không biết xấu hổ lấy ra cho người ta.' Giọng nói không đúng lúc lại vang lên lần nữa, không cân phải nói, đương nhiên là người trước đây đề nghị ăn chay Ngụy linh.
Tô Vi Vi nghe xong xem như chưa nghe, trực tiếp phớt lờ giọng nói không đúng lúc của Ngụy linh.
Ngược lại vô cùng tò mò nhìn dưa muối trong tay.
"Đây là cà tím cá mè trong truyền thuyết đúng không, đã sớm nghe danh món dưa muối này đã lâu, nhưng chưa từng ăn được loại chính hiệu, nghe nói cà tím cá mè này làm rất tốn công, cái này thật sự cám ơn Tế Vũ, đúng là có lộc ăn."
Mông Tế Vũ xua tay liên tục, đôi mắt to lại lấp lánh, rất là vui vẻ.
Vừa nãy lúc Ngụy linh nói chuyện, trong lòng Mông Tế Vũ chùng xuống, còn tưởng rằng cho dưa muối sẽ khiến mọi người trong phòng đều coi thường cô.
Hóa ra không phải như vậy, Vi Vi rất thích nó.
"Đây là bà nội tôi làm, bà nội tôi làm dưa muối rất giỏi, Vi Vi nếu cô thích, tôi, tôi lại nhờ bà nội tôi làm mang đến."
Tô Vi Vi cũng không khách sáo, "Vậy chỉ có thể cám ơn Tế Vũ và bà nội của Tế Vũ, nhắc mới nhớ bà ngoại tôi làm các loại đồ ăn kho cũng rất ngon, đúng lúc tôi có mang đến một ít, mọi người đến đây nếm thử đi."
Tô Vi Vi đưa ra một túi lớn, bên trong là thịt và đồ kho do đích thân bà ngoại Chu làm đựng trong hộp đựng thực phẩm.
"Oa...(J v t) thơm quá -"
Từ Lệ Lệ là người đầu tiên chạy tới.
Đối với thức ăn ngon, cô là người không có sức kháng cự nhất.
Cũng không rảnh tìm dụng cụ ăn, Từ Lệ Lệ trực tiếp dùng tay, cầm lấy một miếng củ sen.
"Ăn ngon-"
(f)
"Hương vị này... Giống với hương vị thịt kho của Cổ Vịt Nhà Bà Ngoại đó."
Từ Lệ Lệ không hổ là người sành ăn, vị giác khá nhạy bén, khiến cho trái tim nhỏ của Tô Vi Vi nhảy dựng, cảm giác bản thân sơ sót.
Nhưng mà...
Rất nhanh, Từ Lệ Lệ lại nói một câu, khiến Tô Vi Vi yên tâm. "Nhưng mà hương vị cái này ngon hơn so với Cổ Vịt Nhà Bà Ngoại, Vi Vi, bà ngoại cô thật sự rất giỏi!"