Chương 537 - Chuẩn Bị Đính Hôn
Chương 537 - Chuẩn Bị Đính HônChương 537 - Chuẩn Bị Đính Hôn
"Hừ, còn không phải là một chút rau củ kho gì đó thôi sao, có gì hay ho chứ-"
Thấy không ai để ý đến mình, Ngụy Linh thấy mấy người trong ký túc xá tụ tập cùng nhau ăn uống vui vẻ, chỉ cảm thấy mình bị sỉ nhục, nên cô ta trực tiếp xách túi nhỏ, đi ra ngoài.
Còn hung hăng đạp cửa phòng một cái thật mạnh.
"Bùm!"
Một tiếng vang lớn.
Tô Vi Vi và Từ Lệ Lệ không hề bị ảnh hưởng, vẫn đang ăn đồ ăn như cũ.
Quý Vũ càng là ngồi ở vị trí của mình đọc sách, không thèm nâng mí mắt lên nhìn.
Phùng Nhân Nhân đã rời khỏi ký túc xá từ sớm, chỉ có Mông Tế Vũ có chút sợ hãi nhìn về phía cánh cửa, sau đó lại nhìn về phía Tô Vi Vi.
"Cái kia... Ngụy Linh có phải tức giận rồi hay không?”
"Đừng để ý đến cô ta."
Từ Lệ Lệ đã bắt đầu tấn công một miếng thịt bò sốt, miệng cô ấy đầy dầu, đôi tay hoàn toàn không thể dừng lại việc gắp đồ được.
"Nhìn thấy đồ ăn ngon còn không biết thưởng thức cho đã, loại người này, không có tương lai đâu.
Tô Vi Ví:...
Định nghĩa của cô về tương lai ... Tôi rất thích.
Nhưng mà... Cô có thể nhìn bên cạnh cạnh hay không, Quý Vũ hình như cũng không ăn những thứ này.
Giống như cảm nhận được ánh mắt của Tô Vi Vi, Quý Vũ ngẩng đầu.
"Gần đây tôi uống thuốc bắc, không được ăn cay, lần sau có cơ hội, cũng đem cho tôi hai hộp nhé.”
Cô gái, làm tốt lắm!
Ăn cái gì đều tính bằng hộp cả.
Một bữa thịt kho rau củ kho, Tô Vi Vi nhanh chóng thăm dò rõ ràng tính cách của những người trong ký túc xá. Trước mắt xem ra, ngoại trừ Ngụy Linh, những người bạn cùng phòng khác đều rất tốt, hơn nữa tính cách của bọn họ cũng rất dễ thương.
Còn về Ngụy Linh... Tính tình của đại tiểu thư, trước mắt chỉ cần làm lơ là được rồi...
Trưa hôm đó, trong buổi được gọi là họp lớp, Phùng Nhân Nhân đã ngồi lên chiếc ghế lớp trưởng nhờ vào kỹ năng xã hội mạnh mẽ của cô ấy.
Đương nhiên, là lớp trưởng nữ.
Chuyên ngành kinh thế học trực tiếp bầu ra hai người lớp trưởng, một lớp trưởng nữ là Phùng Nhân Nhân, một lớp trưởng nam là Mạc Cường Thu.
Sau khi khai giảng, các lớp học không được sắp xếp ngay lập tức mà là ... Huấn luyện quân sự.
Truyền thống lâu đời của Hoa Quốc.
Tô Vi Vi cũng không ngạc nhiên gì, dù sao cô ấy có không gian trong tay, cô ấy không lo lắng về việc huấn luyện quân sự không có gì để ăn.
Chỉ là...
"Mọi người... Còn chưa trở về sao?"
Trước khi huấn luyện quân sự, Tô Vi Vi quay trở lại biệt thự để thu dọn đồ đạc của mình, lại phát hiện bà ngoại Chu, ông ngoại Chu còn có ba Tô, mẹ Tô, Tiểu Huyên Huyên, vậy mà cũng chưa đi.
Mọi người đều không trở về bận rộn sự nghiệp, không trở về đi học sao?
"Trở về làm gì chứ?”
Bà ngoại Chu vô cùng tự nhiên.
Sớm từ thời điểm đến Bắc Kinh, bà ngoại Chu đã chuẩn bị tốt không trở về nữa rồi.
"Vi Vi à, cháu và Tiểu Cố không phải sẽ đính hôn vào tháng mười một sao, chẳng lẽ cháu đã quên rồi à? Chúng ta đương nhiên phải ở đây giúp cháu lo liệu rồi, không chỉ chúng ta phải ở đây lo liệu, còn phải gọi mấy mợ của cháu đến đây nữa."
Bà ngoại Chu đã sắp xếp ổn thỏa từ sớm rồi.
Vi Vi chính là đứa nhỏ đính hôn đầu tiên ở trong nhà, hơn nữa mấy năm nay Vi Vị giúp đỡ mọi người trong nhà nhiều như thế nào, người trong nhà đều biết cả.
Cho nên Vi Vi muốn đính hôn, vậy thì mọi người đương nhiên đều phải góp sức, chắc chắn phải lo liệu cho tốt.
Tuyệt đối không thể để Vi Vi thấp hơn một đầu trước mặt Tiểu Cố. Bà ngoại Chu cũng là mấy ngày nay mới biết được, cha mẹ của Tiểu Cố lợi hại ra sao, lão gia tử của Cố gia lại là ai, Cố gia rốt cuộc có quyền thế như thế nào.
Nếu sớm biết rằng sẽ kết thông gia với một gia đình như vậy, chỉ sợ lúc trước bà ngoại Chu cũng sẽ không đồng ý dễ dàng như vậy rồi.
Sau này Vi Vị sẽ áp lực như thế nào chứ.
May mắn thay, cha mẹ của Cố Dung Thời đều rất hài lòng với Vi Vi, mẹ của Cố Dung Thời càng là thành tâm xin cưới Vi Vi, trong khoảng thời gian này, bà ấy chạy đến đây mỗi ngày, bà ngoại Chu mới thoáng yên tâm.
Nhưng mà chuyện đính hôn này, bà ngoại Chu lại càng để bụng hơn.