Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 538 - Chương 538 - Giáo Dục Gia Đình

Chương 538 - Giáo Dục Gia Đình Chương 538 - Giáo Dục Gia ĐìnhChương 538 - Giáo Dục Gia Đình

Nhà họ Cố có quyền, nhà họ Tô bọn họ... Cũng có chút tiền nhỉ.

Vi Vi gả đến nhà bọn họ, vậy cũng xem như là môn đăng hộ đối rồi!

Những lời này, bà ngoại Chu chưa từng nói với Tô Vi Vi, nhưng bà ấy đã bắt đầu tính toán cho Tô Vi Vị.

"Ách, đính hôn."

Tô Vi Vi thật đúng là xém chút nữa đã quên mất chuyện này rồi.

Lúc trước khi hai nhà gặp nhau, Tô Vi Vi đã bị Cố Dung Thời thuyết phục, cảm thấy đính hôn cũng không tôi, nhưng mà... Cả người cũng có chút ngây ngẩn, cô thật sự đã quên mất cái chuyện được gọi là "đính hôn" đã được quyết định lúc trước.

Tháng mười một đã đính hôn rồi sao?

Chẳng phải là sẽ đính hôn ngay sau khi huấn luyện quân sự sao?

Hình như là rất nhanh đó.

Bà ngoại Chu nhướng mày, "Cháu thật sự quên rồi à?"

Tô Vi Vi liên tục xua tay, "Cháu đương nhiên là không có quên, sao cháu có thể quên được chứ, chỉ là cháu còn tưởng rằng chỉ ăn một bữa cơm đơn giản với mọi người mà thôi."

Bà ngoại Chu càng không hài lòng hơn nữa, "Vi Vi, sao cháu có thể nghĩ như vậy được? Đây chính là buổi đính hôn của cháu đó, chúng ta sao có thể làm đơn giản như vậy được chứ?!"

Tô Vi Vi:... Cháu sai rồi.

Cô trực tiếp rút ra một cái thẻ nhét vào trong tay bà ngoại Chu.

"Bà ngoại, cái thẻ này bà cứ quẹt thoải mái đi, cháu có tiền!"

Tôi cũng chỉ là một người tiêu tiên bình thường mà thôi.

Không có cách nào để đồng cảm, vậy thì làm cái máy rút tiền không cảm xúc là được rồi.

Thái độ này của Tô Vi Vi, khiến bà ngoại Chu vẫn có chút không hài lòng, đứa nhỏ này, thật sự không quan tâm lắm đến chuyện đính hôn của mình.

Nhưng mà...

Bà ấy vẫn nhận cái thẻ mà Tô Vi Vi đưa cho. Ừm, cháu gái của bà ấy có tiền.

Nếu thực sự không đủ tiên thì có thể quẹt thẻ của Vi Vi, coi như cứ nhận trước đã vậy, dù sao chuyện tiên bạc giữa người nhà với nhau rất dễ giải quyết, trước tiên phải giúp Vi Vi có đủ thể diện.

Nhưng mà...

Thái độ của Vi Vi rất không đúng, bà ấy cần phải nói chuyện đàng hoàng với Vị Vi.

Bà ngoại Chu không trông mong con gái mình đi dạy dỗ Vi Vi, ngày thường Vi Vi dạy dỗ con gái bà ấy mới đúng.

Nhưng dù sao Vi Vi cũng là một cô bé, vẫn cần phải học tập đạo lý đối nhân xử thế trước, thế thì để bà ngoại như bà ấy dạy Vi Vi vậy.

Tô Vi Vi bị bà ngoại Chu kéo lại, bắt đầu giáo dục về cuộc sống gia đình.

Ngày hôm sau, Tô Vị Vi cảm thấy đầu óc choáng váng, gần như ' vừa lăn vừa bò ' rời khỏi nhà.

Quá khó rồi, hóa ra lúc bà ngoại Chu 'không yêu chính mình, kết cục lại thảm như vậy sao?

Đính hôn gì đó, quả thực lỗ to rồi!

Vì sự giáo dục của ngày hôm qua, hôm nay lúc Tô Vị Vi nhìn thấy Cố Dung Thời ở trường, cũng không có vẻ mặt tươi cười.

Hừ, đều do đề nghị của Cố Dung Thời cả, khiến mình bị dạy dỗ cả một buổi tối.

Cô sẽ không nói chuyện với Cố Dung Thời trong ba mươi phút.

Cố Dung Thời chú ý đến vẻ mặt giận dỗi của cô gái nhỏ nhà mình thì có chút khó hiểu, nhưng mà rất nhanh, anh đã đoán ra được chuyện gì đó.

"Vi Vi, em cảm thấy đính hôn vất vả à?"

Tô Vi Vi:... Chuyện đó đương nhiên rồi, đều do anh cả.

"Vi Vi, thật ra thì... Hôm qua sau khi anh về nhà cũng bị mẹ anh kéo lại dạy dỗ một lúc lâu."

Ồ?

Tô Vi Vi nhướng mày, tò mò nhìn về phía Cố Dung Thời.

Có đôi khi, lúc bạn đang thảm, xuất hiện một người còn thảm hơn bạn, bạn lập tức sẽ vui vẻ.

Đây là một thế giới so ai thảm hơn ai. Cố Dung Thời thấy vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên, quả nhiên dời được sự chú ý của Vi Vị rồi.

"Mẹ anh nói rằng, có thể đính hôn với em là sự may mắn lớn nhất trong đời anh, cho nên bảo anh nhất định phải nắm chặt lấy sự may mắn này, tuyệt đối không được buông tay em ra.'

Cố Dung Thời nắm tay Tô Vi Vi.

"Sau này, em chính là người của nhà họ Cố rồi, sau này nhà họ Cố chính là chỗ dựa lớn nhất của em, hơn nữa... Ba mẹ anh còn nói với anh rằng, nếu anh dám làm cho em không vui, vậy thì... Ván giặt ở trong nhà, đều là của anh hết, nếu như em không hài lòng, ván giặt sẽ được thăng cấp thành sầu riêng."

Tô Vi Vi:... Dì Dung, dì làm tốt lắm!

(o)/-
Bình Luận (0)
Comment