Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 567 - Chương 567 - Làm Quán Lẩu

Chương 567 - Làm Quán Lẩu Chương 567 - Làm Quán LẩuChương 567 - Làm Quán Lẩu

Đời trước Tô Vi Vi rất thích ăn lẩu.

Đồ ăn khi đưa vào trong miệng lúc nào cũng có thể nóng hầm hập, hơn nữa hương vị còn rất đậm đà.

Mà lúc này, có Tô Vi Vi chỉ đạo vào bà ngoại Chu tự tay làm, nồi lẩu vừa xuất hiện đã lập tức bắt được tâm của mọi người ở đây.

"Ăn ngon, ăn ngon quái"

"Nghe nói người Tứ Xuyên bên kia rất thích ăn loại lẩu cay này, quả nhiên là rất đã ghiên nha."

"Hương vị không giống với lẩu của Kinh thị nhưng là khi ăn cũng càng sảng khoái hơn.”

"Tôi ở Kinh thị cũng đã đi ăn lẩu mấy lần nhưng cảm giác không có ngon bằng nồi lẩu này. Chẳng những hương vị ngon hơn, cay hơn mà đến cả nước lèo cũng càng tươi mới thoải mái. Nhưng tuyệt vời nhất vẫn là mấy loại nước chấm này, hương vị cũng thật là quá ngon rồi đó."

Mọi người đều ăn tới nỗi trên trán toát hết mồ hôi nhưng đôi đũa trong tay cũng căn bản là không dừng lại được.

Mị lực của nồi lẩu này đã được thể hiện vô cùng rõ ràng.

Tô Vi Vi ăn thêm vài miếng thịt bò nữa rồi buông đũa, nhìn về phía hai người ba Tô và mẹ Tô.

"Ba mẹ, hai người cảm thấy lẩu này ăn ngon không?"

Ba Tô, mẹ Tô: "Ăn ngon ăn ngon, thật sự là ăn quá ngon."

"Vậy thì... Hai người có muốn suy xét đến việc mở một tiệm lẩu không?”

Ba Tô, mẹ Tô:...(@-)?

Quán lẩu?

Mẹ Tô khó hiểu.

"Mở...quán lẩu là sao?"

"Đúng vậy, quán lẩu với gà rán, đều là quán ăn cả thôi, đối với chúng ta mà nói làm ngành nghề mới không bằng làm ngành nghề mà mình đã quen thuộc, trước đây có thể quản lý KFC, thì chắc chắn cũng có thể làm tốt quán lẩu." Nhắc tới làm ăn buôn bán là Tô Vi Vi lại nhiệt huyết tràn đầy.

"Hơn nữa muốn mở quán lẩu, thực ra khá đơn giản, một nổi lầu ngon, quan trọng chính là nước cốt phải chuẩn, mà...Chúng ta đã có bà ngoại nha-"

Tang tang tang tang.

Bà ngoại Chu xuất hiện trên sân khấu.

"Nước cốt lẩu hôm nay chính là do bà ngoại pha, nước lẩu cay có thêm bơ vào, nước lèo được ninh từ xương bò, xương lợn và giá gà. Đây chính là bí quyết độc môn của nhà chúng ta, người khác muốn bắt chước cũng không được."

"Ngoại trừ nước cốt, thì mấy nguyên liệu thịt dê thịt bò cùng hải sản đều phải cực kỳ tươi mới, rau dưa cũng vậy, nhưng chuyện này không khó, chỉ cần tìm một nơi cung cấp đảm bảo chất lượng là được, chuyện này chúng ta đã rất quen rồi, khẳng định không có vấn đề."

"Có nước cốt, thịt và rau, chúng ta có thể thêm một vài nguyên liệu nhỏ khác để khách hàng tự dựa theo khẩu vị mà chế biến. Như vậy, quán lẩu có thể mở rồi."

Ba Tô mẹ Tô....

Nghe Vi Vi nói xong, hình như có vẻ rất dễ dàng.

Thậm chí mở quán lẩu, hình như so với gà rán còn đơn giản hơn.

Hơn nữa...

Cửa hàng gà rán dù sao cũng là nhãn hiệu của người khác, còn phải chia lợi nhuận, nhưng quán lẩu thì khác, đây chính là của nhà mình.

Ba Tô còn tốt, vẫn rất bình tĩnh.

Nhưng mẹ Tô đã có chút hưng phấn.

"Tốt tốt tốt, quán lẩu rất tốt! Vậy chúng ta mở quán lẩu!"

Ai nha, bà lại có thể làm giám đốc.

Đấn lúc đó lại được một phần tiền lương, còn được chia hoa hồng.

Mẹ Tô có cảm giác chính mình đang bay lên.

Một bên, Cố Dung Thời yên lặng bóc tôm cho Tô Vi Vi cuối cùng cũng có cơ hội mở miệng.

"Mẹ, vừa lúc trên danh nghĩa thì con có một cửa hàng hai tâng sát đường, vị trí khá tốt, gần các trường đại học, phụ cận có chợ, cho người sửa sang lại một chút, vừa vặn có thể mở tiệm lẩu." Tô Vi Vi:... Tên nhóc Cố Dung Thời này, từ sau khi đính hôn sửa miệng cũng nhanh lắm.

Lần đầu tiên Tô Vi Vi nghe thấy Cố Dung Thời kêu mẹ, trái tim nhỏ của cô suýt nữa thì ngừng đập.

Nhưng...

Mấy hôm nay, Cố Dung Thời luôn bám lấy cô, còn thường thường theo Tô Vi Vi về nhà cọ cơm, Tô Vi Vi thế mà lại cảm thấy Cố Dung Thời sửa miệng cũng khá dễ nghe.

Chỉ là...

"Dùng cửa hàng dưới danh nghĩa của anh không tốt lắm, em cũng có..."
Bình Luận (0)
Comment