Chương 568 - Chút Rượu
Chương 568 - Chút RượuChương 568 - Chút Rượu
Tô Vi Vi đang muốn bảo, không phải chỉ là cửa hàng sao, chị đây cũng có.
Nhưng mà...
"Sao lại không tốt lắm?”
Mẹ Tô đập một cái vào tay cô.
"Tiểu nha đầu con thì biết cái gì, đây là con rể giao cửa hàng cho mẹ, đương nhiên là tốt! Tiểu Cố, con đừng để ý đến Vi Vi."
Tô Vi Vi:...Mẹ, con không phải bé ngoan của mẹ sao?
Sao mẹ lại có thể đối xử với con như vậy?
Mẹ Tô đối với Cố Dung Thời, thật đúng là minh chứng cho một câu gì mà, mẹ vợ xem con rể, càng xem càng vừa lòng.
"Tiểu Cố, ý tốt của con mẹ biết rồi, cũng trách nha đầu Vi Vi này, có phúc mà không biết hưởng, nếu con nói con có cửa hàng thích hợp, vậy mẹ nghe con, nhưng mà mẹ cũng không thể chiếm tiện nghi được, tiền thuê nhà gì đó, cứ theo bình thường mà tính.
"Mẹ, mẹ nói như vậy chính là đánh vào mặt con, sao con có thể thu tiền thuê nhà của mẹ được chứ, cửa hàng đó là con hiếu kính mẹ."
“Như vậy không được.'
Mẹ Tô vẫn rất có nguyên tắc.
Khung cảnh ngày đó đính hôn, mẹ Tô cũng ở đấy, đương nhiên biết lúc đầu người ta nghị luận Vi Vi nhà họ thế nào.
Mặc dù sau đó tất cả đều bị Vi Vi vả mặt, nhưng...Bà là mẹ con bé đương nhiên không thể kéo chân sau được.
Nếu nhận cửa hàng của Cố Dung Thời, cũng không biết bọn họ lại nói cái gì đâu.
"Tiểu Cố, cửa hàng mẹ không nhận được, vậy đi, nếu như con không muốn thu tiên thuê nhà, vậy con dùng cửa hàng nhập cổ, đến lúc đó để Vi Vi tính cổ phần cho conl Người một nhà chúng ta cũng phải tiền nong rõ ràng, tình cảm mới không dễ tan."
"Không sai, vợ nói rất đúng."
Ba Tô là người đầu tiên đứng ra ủng hộ mẹ Tô.
Vợ ông nói cái gì cũng đúng! Hơn nữa...Mấy năm nay làm ăn, ba Tô cũng nhận ra, tuy rằng vợ nhà mình không quá thông minh, có chút ngốc, nhưng tấm lòng lại tốt, hơn nữa cũng chăm chỉ học hỏi đi lên, vậy là đủ rồi.
"Tiểu Cố, hiện tại chúng ta đã là người một nhà, ba biết con là đứa trẻ ngoan, cũng chỉ hi vọng con với Vi Vị vẫn luôn tốt đẹp, vậy chúng ta an tâm rồi."
Cố Dung Thời gật mạnh đầu, 'Ba, ba yên âm, con chắc chắn cả đời đều chăm sóc tót cho Vi Vi, không để em ấy chịu nửa điểm ủy khuất nào."
"Tốt tốt tốt, Tiểu Cố, ba biết con rất tốt mà, đến, uống rượu!"
Vốn đang nói chuyện mở quán lẩu, nhưng...
Bất tri bất giác lại biến thành ba Tô cùng Cố Dung Thời đua rượu.
Sau đó...
Cậu cả, cậu ba và cậu út, toàn bộ cũng gia nhập chiến trường.
Đây còn là vì cậu hai đang ở bên ngoài làm công trình, nếu không còn phải thêm một người nữa.
Mắt thấy Cố Dung Thời một ly lại tiếp một ly.
Tô Vi Vi cảm thấy chuyện này không đúng lắm.
Ngày thường Cố Dung Thời cơ bản không uống rượu, cô chưa từng thấy anh uống rượu.
Hôm nay đột nhiên bị ba cô lôi uống, hơn nữa còn bị nhiều người chuốc như vậy, sao Cố Dung Thời vẫn có thể trụ vững?
"Ba...
Tô Vi Vi đứng ra muốn ngăn lại.
Nhưng mà...
"Nha đầu ngốc, ngồi xuống."
Bà ngoại Chu một tay giữ chặt lấy cô.
"Ba con đây là muốn tốt cho con, tục ngữ có câu, rượu phẩm gặp người phẩm, uống say thì nói thật, ba con phải thử con rể tương lai một chút, cứ để cho bọn họ uống đi, nếu con lo lắng, vậy chút nữa không cần để Tiểu Cố về, ở lại đây cũng được."
Sao bà ngoại Chu lại không biết, từ lúc hai đứa nhỏ đính hôn, trái tim ba Tô vẫn luôn treo lơ lửng không yên chứ.
Tuy rằng ông cũng coi như nhìn Cố Dung Thời lớn lên, đối với Cố Dung Thời cũng tương đối yên tâm.
Nhưng...Nhóc con hàng xóm biến thành con rể nhà mình, vẫn là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Trong lòng ba Tô tràn ngập rối rắm.
Cải trắng nhà mình nuôi, bị heo con trộm đi mất rồi.
Cũng không biết heo kia có đối xử tốt với cải trắng nhà mình không.
Hiện giờ cuối cùng cũng có cơ hội mượn rượu thử người chút, ba Tô đợi đã lâu.
Là...Như vậy sao?
Tô Vi Vi nhìn ba Tô uống một ly lại tiếp một ly.
Cho nên khoảng thời gian này thực ra ba ba vẫn luôn rất lo lắng?
Là vì không muốn ảnh hưởng tâm tình của cô, nên cái gì cũng không nói, chờ đính hôn xong mới kéo Cố Dung Thời đi đua rượu?
Nếu là như vậy... Vậy cứ uống đi!
Tô Vi Vi thả ít đậu phộng xuống bàn mấy con ma men.
Ừm, uống rượu tuy tốt, nhưng cũng phải chú trọng dưỡng sinh.