Chương 570 - Giả Vờ Say Sao?
Chương 570 - Giả Vờ Say Sao?Chương 570 - Giả Vờ Say Sao?
Trong lòng Tô Vi Vi đưa ra phán đoán, nhưng khóe miệng không nhịn được cong lên.
Chà, cho dù là giả, nhưng... Lời này vẫn rất dễ nghe -
Lúc này bà ngoại Chu đã cười tít mắt, nhưng vẫn không nhịn được hỏi câu cuối cùng.
"Tiểu Cố à, sau này con và Vi Vi định sinh bao nhiêu con, nếu đều sinh con gái thì sao?”
Quan trọng nhất, không được trọng nam khinh nữ!
Tuy thế hệ này của Tiểu Cố, gia đình chỉ có một người con trai, gia nghiệp lớn như gia đình họ Cố chắc chắn muốn có con trai kế thừa.
Nhưng...
Vi Vi là cháu gái của bà ấy, nếu thông gia thật sự trọng nam khinh nữ, một hai bắt vợ chồng Vi Vi phải sinh được con trai, bà ngoại Chu cũng không chịu gả Vi Vi qua.
Dù sao cũng chỉ là đính hôn mà thôi, cùng lắm thì hủy bỏ hôn ước, tóm lại không thể khiến Vi Vi chịu khổ.
Bà ngoại Chu nghiêm túc chờ đợi câu trả lời của Cố Dung Thời.
Nhưng mà...
Thế nhưng đôi mắt Cố Dung Thời... Lại đỏ lên!
"Con, con của cháu và Vi Vi? Chúng cháu thật sự có con sao? Cháu, cháu rất phấn khích, cháu rất kích động, là một tiểu công chúa sao? Cháu muốn một tiểu công chúa giống Vi ViI Không, dù là bé trai hay bé gái cháu đều thích, cháu sắp được làm ba rồi sao? cháu sắp được làm ba rồi sao?!!I Cháu... Bụp!"
Cố Dung Thời đột nhiên đứng lên, sau đó... Hai mắt đảo một cái, ngã thẳng xuống.
Tô Vi Vi:... Kỹ năng giả vờ chóng mặt bất tỉnh để tránh câu hỏi trí mạng kế tiếp, em thật khâm phục.
Vội vàng đỡ lấy Cố Dung Thời không để anh thật sự ngã xuống đất, Tô Vi Vi nhìn về phía bà ngoại Chu, mẹ Tô, các mợ đang gật đầu hài lòng, cùng với... Tiểu Huyên Huyên đang làm loạn.
"Cố Dung Thời say rồi, con đưa anh vào phòng khách nhé."
"Đi đi." Bà ngoại Chu cười tủm tỉm gật đầu.
"Đồng chí Tiểu Cố thật khá, sau này đồng chí Tiểu Cố chính là cháu rể của bà, Vi Vi cháu phải chăm sóc thật tốt cho Tiểu Cố nhé."
Hôm nay Cố Dung Thời trả lời thỏa đáng các câu hỏi của bà ngoại Chu, bà ngoại Chu chính thức nâng Cố Dung Thời thành cháu rể.
"Đúng đó, Vi Vi cháu phải để Tiểu Cố nghỉ ngơi thật thoải mái ở trong nhà, Tiểu Cố giao cho cháu!"
Mẹ Tô xém chút đứng dậy võ tay khen ngợi.
Thật tốt quá, ba đứa con gái của bà ấy, cuối cùng cũng có thể gả đi được một đứa...
Tô Vi Vi khó khăn lắm mới đỡ được Cố Dung Thời tới phòng khách, sau đó... Ném thẳng anh lên giường.
Cố Dung Thời trông có vẻ gầy, nhưng cân nặng lại không nhẹ chút nào, dù sao cũng là người cao hơn 1 mét 8.
Cho dù thể lực của Tô Vi Vi vượt xa người thường, cũng cảm thấy hơi mệt.
Quan trọng nhất chính là...
"Cố Dung Thời, anh được lắm, đừng giả vờ nữa, ở đây không có ai."
Cố Dung Thời anh được lắm, rõ ràng giả vờ say, lúc nấy cũng không biết tự đi, dồn hết trọng lượng đè lên người cô.
Nhưng mà...
Cố Dung Thời ở trên giường lại không nhúc nhích, mang theo vẻ mặt... Hài lòng thỏa mãn.
Biểu cảm này là cái quái gì đây.
Tô Vi Vi nhịn không được đưa tay định nhéo mặt Cố Dung Thời.
Hừ, Cố Dung Thời, anh hôm nay là ngôi sao sân khấu đó, mấy câu trả lời vừa rồi, làm người nhà đều sửng sốt.
Nhưng mà...
Tay Tô Vi Vi vừa nhéo hai cái lên mặt Cố Dung Thời, bị Cố Dung Thời vẫn đang nhắm mắt nắm chặt lấy, sau đó...
Tô Vi Vi bị một lực mạnh kéo tới gân Cố Dung Thời, sau đó, một trận long trời lở đất.
Định thần lại, Tô Vị Vi kinh ngạc phát hiện, cô đã bị Cố Dung Thời đè chặt.