Chương 571 - Anh Rất Thích Em
Chương 571 - Anh Rất Thích EmChương 571 - Anh Rất Thích Em
Này...
>(OÔv@”*a
Hai kiếp, lần đầu tiên Tô Vi Vi ở gân người khác phái như vậy, cô chỉ cảm thấy máu trong người cô sắp nổ tung.
Gần quái
Cô, trái tim bé nhỏ của cô sắp không chịu được nữal
Đặc biệt là trước mặt cô, góc mặt nghiêng hoàn hảo của Cố Dung Thời chỉ cách cô 0.001 centimet.
Tô Vi Vi chỉ cảm thấy trái tim nhỏ của cô sắp nhảy thẳng ra ngoài.
"Cố... Cố Dung Thời anh đang làm gì vậy, mau đứng lên!"
Tô Vi Vi muốn đẩy Cố Dung Thời ra, nhưng mà lúc này tay cô đang bị tay Cố Dung Thời nắm lấy, căn bản không có cách nào sử dụng lực.
Đặc biệt là...
Dường như cảm nhận được sức kháng cự của Tô Vi Vi, Cố Dung Thời nắm lấy cổ tay của Tô Vi Vi, đột nhiên giơ lên, sau đó...
Anh kéo hai tay của Tô Vi Vi đưa lên đầu, ấn mạnh lên nệm.
Cùng lúc đè xuống, còn có cả bản thân Cố Dung Thời.
Tô Vi Vi:...
Động tác như vậy, khiến cả người cô càng bị Cố Dung Thời bao bọc lấy.
Khoảng cách hai người cũng gân hơn.
Thậm chí cách một lớp quần áo Tô Vi Vi có thể cảm nhận được, nhiệt độ nóng rực trên cơ thể Cố Dung Thời, còn có mùi rượu trên người Cố Dung Thời.
Rầm...
"Cố, Cố Dung Thời, anh đừng quậy nữa, mau đứng dậy..."
Trong giọng nói Tô Vi Vi đầy hoảng hốt.
Điều này hoàn toàn khác với mong muốn của cô.
"A....
Có lẽ tiếng kêu của Tô Vi Vi cuối cùng cũng có tác dụng, Cố Dung Thời đang nằm trên người cô cuối cùng cũng có chút phản ứng, đôi mắt xinh đẹp, luôn dịu dàng, lúc này lại có vẻ rất mê hoặc.
Nghiêm túc xác nhận hồi lâu, đột nhiên Cố Dung Thời cười.
"Vi VI...
"Đúng đúng đúng, là em, Cố Dung Thời có phải anh say rôi không? Nhanh lên buông em ra, em... A....
Tô Vi Vi chưa nói xong, hoàn toàn không nói được nữa.
Bởi vì...
Cố Dung Thời đột nhiên phóng to trước mặt.
Ngay sau đó, trên môi truyên đến cảm giác mềm mại.
Và sau đó...
Tô Vi Vi cả người đờ đẫn.
Thậm chí, Tô Vi Vi cũng không biết cuối cùng cô ra khỏi phòng khách như thế nào.
Bên tai, chỉ còn lại tiếng tim đập dữ dội của cô.
Cùng với tiếng lẩm bẩm mơ hồ của Cố Dung Thời nhưng cô lại nghe được rất rõ.
"Vi Vi, anh rất thích em.....
Sau khi Cố Dung Thời tỉnh dậy.
Chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp thơm tho...
Gối đầu.
Tóm lại giấc ngủ này, thật sự ngủ rất thoải mái, tâm trạng đặc biệt tốt.
Đặc biệt là khi ra cửa đụng phải bà ngoại Chu, ba Tô, mẹ Tô hiền lành, biết ngày hôm qua anh thuận lợi vượt qua kiểm tra, tâm trạng của Cố Dung Thời, càng tốt hơn.
Rất tốt, khoảng cách để ôm Vi Vi thật sự về nhà, lại tiến thêm một bước.
Chỉ là...
Ngồi bên cạnh bàn, ăn bữa sáng thịnh soạn do bà ngoại Chu chuẩn bị, Cố Dung Thời đột nhiên phát hiện ra có gì đó không đúng.
"Bà ngoại, Vi Vị đâu?”
Đúng vậy, cô bé của anh đâu?
Bình thường ăn cơm, Vi Vi chính là người tích cực nhất. "Em biết em biết -"
Tiểu Huyên Huyên giơ tay o( v7)
"Sáng sớm chị hai đã ra ngoài rồi -"
Anh rể, Tiểu Huyên Huyên có phải rất chu đáo không?
Nhân lúc anh chưa kết hôn với chị hai đại ma vương, lúc vẫn còn có tiền, hãy nhiệt tình lì xì cho Huyên Huyên đi -
Nhưng mà...
Cố Dung Thời hiển nhiên không để ý đến bàn tay mũm mĩm đang đưa ra của Tiểu Huyên Huyên.
Vi Vi ra ngoài sớm như vậy sao?"
Điêu này không phù hợp với tính cách của Vi Vi.
Bây giờ vẫn là ngày lễ thứ mười một, trước đây trong những ngày nghỉ thế này, Vi Vi không phải ngủ đến mặt trời lên cao, thì cũng là sau khi ăn sáng sẽ quay lại ngủ tiếp, đâu có khi nào ra ngoài sớm như vậy chứ?
Ách... Có lẽ là ra ngoài có việc.
Cố Dung Thời tự nhủ với bản thân như vậy.
Nhưng mà...