Chương 586 - Đánh Nhau
Chương 586 - Đánh NhauChương 586 - Đánh Nhau
Mỗi ngày đều vui vẻ, còn nhờ bà ngoại Chu giúp em ấy chuẩn bị các loại thịt kho rau củ kho, chuẩn bị tạo ra một thành tích khác.
Tô Vi Vi nhìn thấy cô bé sống vui vẻ như vậy, còn tưởng rằng cô bé đã thích nghi tốt rồi chứ.
Ai biết... Lúc này mới đến trường mẫu giáo được bao lâu chứ, vậy mà, còn dám đánh nhau?
"Đúng vậy, cũng không biết đứa nhỏ này là giống ai nữa."
Mẹ Tô ở đầu bên kia điện thoại nói bóng gió, trong nhà này, người nóng tính nhất, ra tay nhiều nhất, am hiểu việc dạy dỗ Tiểu Huyên Huyên nhất... Cũng không biết là ai.
"Mẹ và ba con đang khảo sát ở Tứ Xuyên, cô giáo của trường mẫu giáo gọi điện đến chúng ta cũng không tiện đến đó, bà ngoại con lớn tuổi rồi, chuyện này con vẫn nên đi giải quyết đi, đúng rồi, con nhớ dẫn theo Tiểu Cố đó!"
Mẹ Tô chỉ huy ở đầu bên kia điện thoại.
Trong nhà xảy ra chuyện, đương nhiên để Tô Vi Vi đi giải quyết là thích hợp nhất.
Nhưng mà uy lực của Vi Vi quá lớn, vẫn nên dẫn theo Tiểu Cố mới khiến mọi người an tâm.
"Lạch cạch."
Tô Vi Vi cúp điện thoại, nhìn về phía Cố Dung Thời.
âm thầm nghiến răng.
Em, Tiểu đậu đinh Tiểu Huyên Huyên này, vậy mà lại quấy rầy thời gian ngọt ngào của chị gái mình.
Hừ hừ, xem chị lát nữa gặp em sẽ cho em một bài học như thế nào, nói cho em biết làm một đứa trẻ ngoan quan trọng như thế nào!
Cố Dung Thời đứng dậy khỏi ghế sô pha, xoa xoa khuôn mặt nhỏ của Tô Vĩ Vi.
"Được rồi, em đừng nóng giận mà, anh đi cùng với em xem thử."
Mặc dù Cố Dung Thời không nghe cuộc điện thoại vừa rồi, nhưng nghe thấy Tô Vi Vi nói mấy câu, anh cũng đã biết đại khái xảy ra chuyện gì rồi.
"Trẻ con, dạy dỗ cho tốt là được, nhưng còn em đó, em cũng không lo rằng Huyên Huyên bị bắt nạt sao?" Tô Vi Vi hừ hừ một tiếng.
"Em mới không lo lắng cho tiểu đậu đỉnh kia đâu, chỉ có thể là tiểu đậu đinh bắt nạt người khác, người khác không bắt nạt được tiểu đậu đinh đâu."
Tưởng rằng những món ăn ngon uống tốt và các loại dược phẩm trong không gian lúc trước ăn uống cho vui sao?
Tiểu đậu đinh bây giờ mới lớn một chút, nhưng mà... Tố chất thân thể của em ấy vượt xa những người bình thường đó.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng Tô Vi Vi vẫn nhanh chóng kéo Cố Dung Thời đi đến trường mẫu giáo của Tiểu Huyên Huyên.
Sau đó, nhanh chóng tìm được Tiểu Huyên Huyên, người đánh nhau với bạn học trong truyền thuyết.
Trong văn phòng của giáo viên mẫu giáo, Tiểu Huyên Huyên đang buồn chán ngồi trên ghế đầu, lật xem một cuốn truyện tranh.
Cô bé năm nay đã gần 6 tuổi rồi, sang năm có thể đi học tiểu học được rồi.
Người cũng đã ốm hơn một chút, nhưng vẫn còn mũm mĩm, khuôn mặt trẻ con mập mạp.
Nghe thấy động tĩnh, Tiểu Huyên Huyên tạch một tiếng nhảy từ trên ghế xuống, sau đó lon ta lon ton chạy đến bên cạnh Tô Vi Vi, vô cùng thuần thục ôm lấy đùi của Tô Vi VI.
“Chị ơi _H
n( v ' em)
Nhìn thấy chị gái, nhất định phải làm nũng trước, đứa trẻ làm nũng thì có số mệnh tốt nhất.
Bằng không...
Tiểu Huyên Huyên rùng mình một cái.
Kết cục chờ đợi em ấy không tốt lắm đâu.
Đúng thật là, mấy ngày nay ba mẹ không ở nhà, ai có thể nghĩ đến người đến đây lại là chị gái Ma Vương chứ.
Nhưng mà...
Tiểu Huyên Huyên tính kế rất tốt, nhưng mà...
Hôm nay tâm trạng của chị gái đại ma vương hiển nhiên vô cùng không tốt, đặc biệt là Tiểu Huyên Huyên đánh nhau quấy nhiễu chị gái đại ma vương yêu đương ngọt ngào, thì càng không tốt rồi.
"Em, đi sang một bên đứng đi!
Tô Vi Vi chỉ vào góc tường, lạnh lùng nhìn tiểu đậu đinh.
Tiểu Huyên Huyên lập tức toàn thân run lên, sau đó yên lặng buông đùi của Tô Vị Vi ra, ngoan ngoãn đứng ở góc tường.
Giáo viên mầm non ở một bên im lặng nhìn cảnh tượng này:...
Ách, đây là lần đầu tiên tôi thấy Tiểu Huyên Huyên nghe lời như vậy.