Chương 587 - Đến Trường
Chương 587 - Đến TrườngChương 587 - Đến Trường
Nhìn thấy Tiểu Huyên Huyên đã ngoan ngoãn quay mặt vào tường, Tô Vi Vi mỉm cười nhìn về phía...
Một tiểu đậu đinh khác ở bên cạnh... giáo viên mầm non.
"Tiểu Hạo Hạo."
Tô Vi Vi tươi cười vô cùng thân thiết.
Vì quan tâm đến góc nhìn của đứa trẻ, cô còn cố ý ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt đối phương.
"Tiểu Hạo Hạo, nói cho chị Vi Vi biết, là ai bắt nạt các em vậy?"
Sau khi bước vào văn phòng của giáo viên mẫu giáo, thật ra trong lòng Tô Vi Vi cũng đã có phán đoán, cũng không định nghe giáo viên mầm non nói mọi chuyện xảy ra như thế nào.
Cô càng hy vọng nghe đương sự chính mình nói rõ ràng.
Có hai nhóm trẻ con ở trong văn phòng, một nhóm đương nhiên chính là Tiểu Huyên Huyên còn có Tiểu Hạo Hạo ở trước mắt.
Mà nhóm còn lại, lại là ba đứa bé bụ bẫm.
Chỉ là dáng vẻ của ba đứa bé bụ bẩm có chút thê thảm, quần áo lấm lem, khóe miệng của một đứa bé bụ bẫm còn bị tím xanh nữa.
Ừm, vừa thấy đã biết là tiểu đậu đỉnh nhà mình ra tay, kia kêu một cái ổn chuẩn tàn nhẫn.
Bây giờ, Tiểu Huyên Huyên và Tiểu Hạo Hạo tuy rằng ít người, nhưng trên người không bị thương, thoạt nhìn vô cùng hoàn hảo, ngược lại ba đứa bé bụ bẫm đối diện bị thương rồi.
Nếu để cô giáo mở miệng nói trước, chắn chắn sẽ khiến Tiểu Huyên Huyên và Tiểu Hạo Hạo rơi vào thế bất lợi.
Cho nên...
Chắc chắn phải để cho Tiểu Hạo Hạo mở miệng trước.
Đúng rồi, quên giới thiệu.
Tiểu Hạo Hạo chính là cậu bé dễ thương xuất hiện ở đầu quyển truyện này, đứa nhỏ suýt bị bà ngoại bỏ rơi ở công viên trò chơi. Còn là con trai ruột của Trình Lam.
Hiện giờ, Vi Quang phát triển càng lúc càng nhanh, cùng với việc Tô Vi Vi đi đến Bắc Kinh học đại học, tổng bộ của Vi Quang cũng chuyển đến Bắc Kinh.
Dây chuyên sản xuất đó còn ở thành phố Hàng, nhưng bộ phận nghiên cứu phát minh và tuyên truyên gì đó, cũng đã chuyển đến Bắc Kinh rồi, đồng thời Trình Lam với tư cách là trưởng bộ phận nghiên cứu phát minh, chắc chắn cũng phải đến Bắc Kinh, Tiểu Hạo Hạo đương nhiên cũng theo cô ấy đến đây.
Lúc trước khi Cố Dung Thời giúp Tiểu Huyên Huyên làm thủ tục nhập học xử lý, trực tiếp giúp Tiểu Hạo Hạo làm thủ tục luôn, bây giờ hai cái tiểu đậu đinh cùng nhau đi học, nhanh chóng trở thành bạn tốt.
Hơn nữa...
So với Tiểu Huyên Huyên, Tiểu Hạo Hạo hiển nhiên là bé ngoan nhà người khác.
Nhìn thấy Tiểu Hạo Hạo, Tô Vi Vị liền biết, chuyện ngày hôm nay, chắc chắn không phải do hai cái tiểu đậu đỉnh nhà mình gây ra.
"Chị Vi Vi."
Tiểu Hạo Hạo sùng bái nhìn Tô Vi Vĩ.
Em ấy biết, chị gái xinh đẹp này chẳng những là chị gái của Tiểu Huyên Huyên, hơn nữa còn là bà chủ của mẹ em ấy.
Tiểu Hạo Hạo chính là nghe Tiểu Huyên Huyên nói không ít về việc chị gái ma vương lợi hại như thế nào, cũng nghe được mẹ mình nói không ít chị Vi Vi đã giúp đỡ bọn họ nhiều như thế nào
Vi Vi tỷ tỷ có phải là Ma Vương hay không, Tiểu Hạo Hạo không biết, nhưng em ấy biết, là chị Vi Vi khiến mẹ em ấy mỗi ngày đều xinh đẹp tự tin, cũng là chị Vi Vi khiến em ấy có cuộc sống hạnh phúc như bây giờ.
Cho nên, Tiểu Hạo Hạo rất sùng bái chị Vi Vi.
"Chị Vi Vi, bọn họ cướp đồ chơi của em, còn muốn đánh em, Huyên Huyên giúp em ra mặt đói"
Tiểu Hạo Hạo sắp xếp trật tự, nhanh chóng nói rõ ràng mọi chuyện.
Quả nhiên, đó là một quá trình phản công thụ động.
Tô Vi Vi nhìn giáo viên mầm non, tiên hạ thủ vi cường.
"Cô giáo, mấy bạn nhỏ trong trường mẫu giáo cướp đồ chơi của bạn, các cô không ngăn lại sao?" Giáo viên mầm non:... Run bần bật -
"Xin, xin lỗi, vị phụ huynh này, tôi, đã sơ ý trong công việc, không phát hiện ra có bạn nhỏ muốn cướp đồ chơi của Tiểu Hạo Hạo, nhưng mà..."
Nhưng các bạn nhỏ chơi cùng nhau có chút xích mích gì đó không phải là chuyện rất bình thường sao?