Chương 595 - Ỷ Thế Hiếp Người
Chương 595 - Ỷ Thế Hiếp NgườiChương 595 - Ỷ Thế Hiếp Người
Nghe lời Tô Vi Vi nói, người phụ nữ nhíu mày.
Tình hình này, không như cô ấy mong đợi.
Mang luật sư ra lại không dọa được đối phương, ngược lại...
Dọa cô ta sợ rồi.
Cô bé trước mắt này, chẳng những có đoàn luật sư của mình, chú ý, từ trọng tâm, đoàn.
Hơn nữa, lại còn kiện với luật sư nước ngoài, nghe ý này, còn thắng sao?
Nếu là sự thật... Cái đó đúng là khó lường.
Nhưng...
Một cô bé mười mấy tuổi, thật sự có bản lĩnh lớn vậy sao?
Người phụ nữ có chút không thể tin.
Nhưng... Cô ấy cũng không dám thật sự chứng thực.
Lỡ như là sự thật thì sao?
Vậy chẳng phải cô ấy nhận lấy tình huống khó xử sao.
Cho nên, chỉ có thể ngoài mạnh trong yếu phun ra một câu.
"Cô... Ỷ thế hiếp người!"
Tô Vi Vi:...Lời cô nói, rốt cuộc là ai ỷ thế hiếp người trước? Không phải cô nói muốn mời luật sư trước sao? Cũng đúng, cô đại khái là thật sự ÿ thế hiếp người, nhưng bổn cô nương, dựa vào bản lĩnh của mình."
Tô Vi Vi cong môi.
Trước mắt người phụ nữ, chỗ dựa lớn nhất chắc hẳn là Thịnh Thương Cảnh.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Rất nhanh, Thịnh Thương Cảnh đã đến.
Nhìn thấy cảnh trước mắt, Thịnh Thương Cảnh...
Đau đầu.
"Lại xảy ra chuyện gì đây?"
Hôm qua không phải vừa mới xử lý chuyện con cái đánh nhau sao? Tại sao hôm nay lại nữa?
Tô Vi Vi nhún nhún vai.
"Anh Thịnh, anh đến đúng lúc lắm, chúng ta cùng nghe giáo viên nói xem thế nào, cũng để khỏi có người nói em ỷ thế hiếp người, còn muốn tìm luật sư làm khó em."
Hửm?
Thịnh Thương Cảnh nhạy bén nắm được sự bất mãn và mỉa mai trong lời nói của Tô Vi VI.
Lời này của Vi Vi, nghe có vẻ có ý khác.
Thịnh Thương Cảnh nhìn người phụ nữ, nhìn thấy ánh mắt tránh né theo bản năng của người phụ nữ.
Không cần nghĩ, chắc chắn là cô ta vừa nói gì đó với Vị Vĩ.
Nếu đây là cấp dưới của hắn, chắc chắn Thịnh Thương Cảnh đã sớm kêu đối phương thu dọn đồ bỏ chạy lấy người từ lâu, hắn không thích những người ỷ vào quyền thế của hắn để lừa bịp.
Nhưng người này, cố tình là...
Thịnh Thương Cảnh chuyển ánh mắt, nhìn vê phía giáo viên mầm non đang run bần bật.
"Giáo viên, mời cô giải thích tình hình một chút."
Giáo viên mầm non:...' Cái đó, đều là lỗi của tôi?"
Tô Vi Vi:... Đây là cái quái gì vậy, sao lại là lỗi của cô chứ?
"Cô giáo, cô cứ nói tình hình thực tế là được, nếu không chúng tôi cũng không biết con mình ở trường mầm non cư xử như thế nào, càng không biết nên dạy con mình sửa sai như thế nào."
Rõ ràng giáo viên này đến đây ngày đầu tiên, hơn nữa thoạt nhìn có vẻ cẩn trọng.
"Vậy, để tôi nói thật."
"Ăn ngay nói thật."
"Được... Thật ra, thật ra cậu bé mập ra tay trước, xé hỏng váy của Tiểu Huyên Huyên, sau đó hai đứa nhỏ mới đánh nhau, sau đó Tiểu Hạo Hạo cùng hai bạn nhỏ khác gia nhập đội chiến đấu."
Kết quả Tiểu Hạo Hạo chỉ ở bên cạnh hét lên cổ vũ vài câu Huyên Huyên cố lên, Tiểu Huyên Huyên đã đánh ba cậu bé không còn máu. Đặc biệt là cậu bé béo kẻ chủ mưu, càng là đối tượng chăm sóc đặc biệt'.
Đợi dì của cậu bé mập mạp nhận được tin tức chạy tới, trận chiến giữa các em học sinh mẫu giáo đã kết thúc.
Chỉ còn lại ba cậu bé mập mạp đang rên rỉ ngã xuống đất, cùng với Tiểu Huyên Huyên đang ôm váy nhỏ của cô bé khóc còn thương tâm hơn cậu bé mập mạp.
Biết toàn bộ câu chuyện, Tô Vi Vị liếc mắt nhìn Thịnh Thương Cảnh.
"Anh Thịnh, hôm qua anh trở về dạy dỗ bạn nhỏ như thế nào vậy? Để cậu bé ăn hiếp em gái em?"
Sắc mặt Thịnh Thương Cảnh không tốt lắm, "Vi Vi, thực xin lỗi, là lỗi của tôi."