Chương 596 - Phải Phòng Ngừa
Chương 596 - Phải Phòng NgừaChương 596 - Phải Phòng Ngừa
Hôm qua sau khi hắn đưa cậu bé mập mạp về nhà, đặc biệt đã nói với mẹ cậu bé, kêu cô ta dạy dỗ cậu bé béo thật tốt, không được bắt nạt bạn học trong trường mầm non.
Dù sao... Cậu bé béo dù sao cũng không phải con của hắn, cậu bé có mẹ của mình.
Nhưng ai ngờ...
Thịnh Thương Cảnh nhìn người phụ nữ, không mở miệng, nhưng ánh mắt thất vọng và mày hơi nhíu, đã nói lên tất cả.
Người phụ nữ nhận được ánh mắt của Thịnh Thương Cảnh, lập tức hơi luống cuống.
"Anh Thịnh, anh đừng nghe cô ấy nói bậy, cô ấy, chắc chắn là bị người ta mua chuộc mới vậy, anh nhìn đi, rõ ràng bé mập nhà chúng ta mới là người bị bắt nạt -"
Người phụ nữ ôm bé mập, để lộ khuôn mặt nhỏ sưng tím tím xanh xanh.
Những đứa trẻ đó đứng cùng nhau, rốt cuộc là ai bị bắt nạt không phải nhìn là biết rồi sao?
Thịnh Thương Cảnh lắc đầu.
Nếu phán xét đúng sai chỉ cần dựa vào vết thương, vậy còn cần quan tòa làm gì?
Còn cần luật sư làm gì?
Hơn nữa, cô gái trẻ mũm mĩm này, là giáo viên mới mà ngày hôm qua Thịnh Thương Cảnh cố ý tìm để đổi trong trường mầm non, không biết bất cứ chuyện gì, nhưng là giáo viên nghiêm túc có trách nhiệm, cũng là giáo viên có tiếng là tốt nhất trong trường mầm non.
So sánh với người phụ nữ, Thịnh Thương Cảnh càng tình nguyện tin tưởng lời nói của giáo viên mầm non mũm mĩm kia hơn.
Chắc chắn là hôm qua bé béo bị cô bé đánh, không phục, hôm nay chủ động kiếm chuyện, kết quả lại bị đánh lần nữa.
Con trai... Sức chịu đựng nhỏ như vậy, còn không đánh lại một cô bé, thật là... Mất mặt.
Nếu người đó biết con hắn trở thành người như vậy, chỉ sợ tức giận đến ván quan tài cũng không giữ được nữa.
Thịnh Thương Cảnh bất đắc dĩ lắc đầu, vốn dĩ hắn đã đồng ý với người nọ, sẽ chăm sóc tốt cho vợ con anh ấy, nhưng hôm nay xem ra... Cùng lắm hắn lo cho đối phương về mặt vật chất, còn nuôi dạy con cái thì...
"Vi Vi, rất xin lỗi, tôi... Thay mặt bé béo xin lỗi cô, còn váy của bạn nhỏ Huyên Huyên, quay về tôi sẽ kêu người gửi đến những chiếc váy mới nhất, để bạn nhỏ tự mình chọn."
"A2"
Tiểu đậu đinh đang khóc thút thít đột nhiên ngừng khóc.
"Thật sự sao?”
Tô Vi Vi:...
Tiểu Huyên Huyên em có thể có tiền đồ chút không?
Một cái váy đã mua chuộc được em rồi sao?
"Anh Thịnh, váy gì đó, em mua cho em gái là được rồi, nhưng... Xem ra cậu bé mập mạp này không hòa thuận với Huyên Huyên nhà chúng em lắm, vốn dĩ thấy mấy đứa nhỏ cãi nhau chút cũng không sao, nhưng tâm lý báo thù của cậu bé mập mạp quá mạnh, để hai đứa nhỏ suốt ngày ở cùng một trường mầm non sợ là không ổn lắm, anh xem...”
Thịnh Thương Cảnh hiểu rõ, "Được, tôi sẽ sắp xếp, chuyển trường mầm non cho bé béo.
Đúng, ai biết lân sau bé béo có tiếp tục tìm Tô Vi Vi làm phiên không.
Tuy là trẻ em sức lực nhỏ, làm việc gì cũng vụng về.
Nhưng...
Trẻ em cũng là người ra tay không biết chừng mực nhất.
Thậm chí quan điểm thiện ác cũng yếu nhất.
Nếu như không cẩn thận cậu bé mập mạp thật sự làm ra chuyện gì không thể cứu vấn, chỉ sợ hối hận cũng không kịp.
Một khi đã như vậy, vậy không bằng tách bé béo và Tiểu Huyên Huyên ra, sau đó từ từ giáo dục bé béo.
Nếu không, nếu cứ tiếp tục, đối với bé béo, đối với mẹ bé béo, đều không phải là chuyện gì tốt.
Thịnh Thương Cảnh quen biết Tô Vi Vi thời gian không ngắn, hai người còn là đối tác rất thân thiết, cho nên Thịnh Thương Cảnh càng hiểu, đừng nhìn thấy Tô Vi Vi là cô bé ngọt ngào động lòng người, nhưng cô tuổi nhỏ mà sáng lập sự nghiệp lớn như vậy, tâm trí thủ đoạn đều không thiếu. Một vạn người phụ nữ gộp lại, cũng không bằng ngón tay út của Tô Vi Vi.