Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 60 - Chương 60 - Cổ Phiếu

Chương 60 - Cổ Phiếu Chương 60 - Cổ PhiếuChương 60 - Cổ Phiếu

"Vi Vi, thật ra tôi đến đây chủ yếu là để gặp em."

Sau khi dỗ dành mẹ Tô vui vẻ mang chân giò hun khói cùng với hải sản vào bếp, Cố Dung Thời quay đầu nhìn Tô Vi Vị.

"Chị Mạn Mạn, chuyện này cũng có liên quan đến chị, kỳ thi sát hạch chuyển cấp của trường trung học số 2 Hàng Châu đã được sắp xếp xong xuôi, là vào ngày 20 của tháng này, thời gian còn tâm nửa tháng nữa, em có soạn ra một phần tư liệu của lớp 10, chị Mạn Mạn có thể xem nó."

Nói xong, Cố Dung Thời không biết lấy từ chỗ nào ra tập tư liệu đó đưa cho Tô Mạn Mạn."

"Còn có tài liệu sao."

Tô Mạn Mạn ngạc nhiên nhận lấy tài liệu, nhưng vẫn là lo lắng nhiều hơn.

"Kỳ thi sát hạch có phải là rất khó không? Nếu không thông qua thì phải làm sao bây giờ?"

Tuy rằng thành tích của Tô Mạn Mạn rất tốt, nhưng đó là ở trong thị trấn, còn trường trung học số 2 Hàng Châu là trường trung học tốt nhất ở Hàng Châu, tô Mạn Mạn liền không có tự tin lắm đối với thành tích của mình."

"Trường trung học số 2 Hàng Châu mỗi năm đều sẽ có một ít học sinh chuyển đi, bài khảo sát cũng sẽ không phải là đặc biệt khó, cũng không cần lo lắng, trên tập tài liệu này cũng có những đề kiểm tra sát hạch chuyển cấp cũ, chị có thể làm thử một ít."

Sự kiên nhẫn của Cố Dung Thời hôm nay dường như rất tốt, sự trấn an của anh cũng làm cho Tô Mạn Mạn thả lỏng một chút, cầm tài liệu trở về phòng mình trước."

Chờ đến lúc trong phòng khách chỉ còn lại hai người Cố Dung Thời và Tô Vi Vi, Cố Dung Thời mới nói tiếp.

"Vi Vi, tôi đã làm xong những gì mà lần trước em nhờ tôi giúp."

Chuyện lân trước?

Tô Vi Vi đầu tiên là kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại?

"Đã làm xong? Có phải là có thể đi ngay lập tức không?”

Trên thực tế cái cây hoa lan [Tố Quan Hà Đỉnh] kia bán 120 vạn.

Ngoài chuyện mua nhà, cộng với số tiền mà quán nướng kiếm được trong khoảng thời gian này, đại khái trong tay Tô Vị Vi có 110 vạn. Nhiều tiền như vậy, Tô Vi Vi muốn là sẽ mua nhà hoặc là đất, chờ đến khi thu thuế hoặc là đợi nó bị phá bỏ, liền có thể thuận lợi thăng cấp thành bà chủ cho thuê nhà.

Tuy nhiên...

Hiện tại chính là năm 96.

Một làn sóng cổ phiếu tăng mạnh kia, nếu mà bỏ lỡ, Tô Vi Vi cảm thấy thẹn với bản thân khi kiếp trước đã từng làm việc ở ngân hàng đầu tư.

Không bằng nhân cơ hội này nắm lấy cái đuôi của việc thị trường chứng khoán tăng giá, chờ đến cuối năm lấy về, đoán chừng có thể mua thêm nhiều phòng ở hơn trước vài lần.

Thậm chí Tô Vi Vi còn lớn mật muốn cho thêm đòn bẩy.

Tuy nhiên...

Đây cũng không phải là những gì cô có thể làm trong giai đoạn này.

Cũng may, bây giờ không phải có Cố Dung Thời sao.

"Tôi đã tìm được người có kinh nghiệm, có thể cho em đòn bẩy gấp mười lần, nhưng... Vi Vi, em xác định là thật sự muốn làm như vậy sao?"

Đến bây giờ Cố Dung Thời vẫn không hiểu được.

Tô Vi Vi là một cô gái xuất thân trong một gia đình bình thường, ba Tô mẹ Tô cũng không biết tí gì về đầu tư chứng khoán, bị Tô Vi Vi lừa mở giúp cô tài khoản chứng khoán cũng không biết tài khoản này có tác dụng gì.

Làm sao Tô Vi Vi có thể nghĩ đến việc đầu tư cổ phiếu chứ?

Lại còn biết được có thể thêm đòn bẩy?

"Chắc chắn, đương nhiên chắc chắn! Cố Dung Thời, em thích anh chết đi được."

10 đòn bẩy.

100 vạn có thể dùng giống như 1000 vạn!

Đấn khi đó nhân đôi lên chính là 2000 vạn.

Gấp hai chính là 3000 vạn!

Tô Vi Vi đã có thể nhìn thấy cảnh tượng tuyệt đẹp khi vô số những lá phiếu đỏ chôn vùi mình.

"A, Cố Dung Thời mặt của anh sao tự nhiên lại đỏ như vậy? Sẽ không phải là bị sốt rồi chứ?" Cố Dung Thời:...

Ngày thứ ba khi Cố Dung Thời đến nói tin, Tô Vi Vi liền cùng anh lên xe khách đến Thượng Hải.

Dưới sự giúp đỡ của Cố Dung Thời, Tô Vi Vi rất nhanh đã ký kết thỏa thuận đòn bẩy, cũng có được một người quản lý tài khoản thuộc về cô.

Chắc chắn là Tô Vi Vi không thể ở Thượng Hải mọi lúc được, đương nhiên cần có một người mua bán cổ phiếu theo yêu cầu của cô.

Nhanh chóng chọn một vài cổ phiếu mà cô nhớ, Tô Vi Vi hành động cực kỳ quyết đoán.
Bình Luận (0)
Comment