Chương 607 - Sai Cách
Chương 607 - Sai CáchChương 607 - Sai Cách
Cầm thiệp mời đứng dậy, Tô Vi Vi chuẩn bị tạm biệt Thịnh Thương Cảnh ra về.
Chỉ là...
Trước khi rời đi, nhịn rồi lại nhịn cuối cùng Tô Vi Vi vẫn là nhịn không nổi.
"Thịnh Thương Cảnh, em biết anh có lòng tốt muốn chăm sóc cho vợ con của bạn cũ, nhưng biện pháp lại tựa hồ không được đúng cho lắm. Hành động muốn chăm sóc người khác mà anh nghĩ và người khác nghĩ chưa chắc đã giống nhau, có đôi khi anh cảm thấy là mình đang chăm sóc nhưng thực chất có khả năng sẽ là hại người khác, vậy nên... Không cần việc gì cũng phải là tự tay anh làm, hơi kéo ra khoảng cách một chút có lẽ hiệu quả sẽ càng tốt hơn."
Theo Tô Vi Vi nhìn nhận thì Thịnh Thương Cảnh chính là quá nhớ tình cảm với bạn cũ, cảm thấy bản thân nên quan tâm đến mọi chuyện của mẹ con cậu nhóc Tiểu Béo kia, mọi việc cần do tự tay anh ấy làm, nhưng như vậy ngược lại... đã khiến cho người nào đó hiểu lâm mà sinh ra cảm xúc không đúng.
Nếu người kia là người có lòng dạ ngay thẳng thì sẽ không có vấn đề gì, ngược lại còn có thể dùng nhiệt tình đổi lấy nhiệt tình.
Nhưng nếu đối phương có lòng dạ hơi không đứng đắn chút... Vậy thì hậu quả kia có lẽ sẽ không được tốt đẹp gì cho lắm.
Thịnh Thương Cảnh tựa hồ không nghĩ đến Tô Vi Vi sẽ nói ra những lời như vậy, nháy máy liền sửng sốt sau đó...
Yên lặng cúi đầu xuống như suy tư gì đó.
Chẳng lẽ anh ấy thật sự đã làm sai?...
Tô Vi Vi lưu lại câu nói đó rồi tiêu sái rời khỏi văn phòng của Thịnh Thương Cảnh.
Chỉ là...
Mới vừa đi ra ngoài cô lại đột nhiên nhìn thấy...
Ngoài cửa tựa hồ mới lướt qua một thân ảnh có hơi quen mắt.
Tô Vi Vi chớp chớp mắt.
Thân ảnh vừa rồi cho cô cảm giác không được tốt lắm.
Một khi đã như vậy...
"Vừa rồi có ai mới đứng ở chỗ này sao?" Tô Vi Vi nhìn vê phía thư ký đang đứng ở cửa mà hỏi thử.
Thư ký của Thịnh Thương Cảnh đối với Tô Vi Vi cũng không xa lạ gì, anh ta biết cô chính là đối tác làm ăn của ông chủ. Nhìn qua thì đây chỉ là một cô gái nhỏ nhu nhu nhược nhược nhưng trên thực tế cô lại chính là một siêu cấp nữ cường nhân nên anh †a lập tức cung kính trả lời.
"Tô tiểu thư, vừa rồi Lâm tiểu thư Lâm Sương có đến đây nhưng biết ngài và Thịnh tổng đang nói chuyện nên đã rời đi trước."
Lâm Sương?
Tô Vi Vi lục tìm trong kí ức của bản thân một lần, sau đó...
Đã tìm tra tin tức của cô ta.
Đây chẳng phải là mẹ của cậu nhóc mập đã bắt nạt Tiểu Huyên Huyên nhà bọn họ, cũng chính là mẹ của con trai người bạn cũ kia của Thịnh Thương Cảnh hay sao?
Cô ta xuất hiện ở chỗ này... Hẳn cũng là do Thịnh Thương Cảnh đi?
"Cô ấy cũng làm việc ở đây sao? Chức vụ là gì? Còn có thể trực tiếp tới văn phòng của Thịnh tổng sao?"
Tiểu ca ca thư kí đẹp trai này lập tức nhận ra trong lời nói của Tô Vi Vi có hơi chút khó chịu đối với Lâm Sương nên trên mặt càng tỏ ra nghiêm túc, không dám nói bậy chút nào cũng càng không dám giấu diếm cái gì.
"Tô tiểu thư, vị Lâm tiểu thư kia là nhân viên của phòng nhân sự, có lẽ là có chuyện gì đó muốn tìm Thịnh tổng nói chuyện. Ngài cũng biết nếu là việc riêng của Thịnh tổng thì một thư ký như tôi cũng không dám hỏi đến, nhưng mà... vị Lâm tiểu thư này thỉnh thoảng cũng đến đây mấy lần."
Chỉ là một nhân viên nhỏ của phòng nhân sự lại có thể trực tiếp đến văn phòng của Thịnh tổng sao?
Đây vốn không phải là phong cách làm việc của Thịnh Thương Cảnh, xem ra anh ấy đối với Lâm Sương cũng thật là ưu đãi nha.
Ngay cả thư ký đắc lực nhất của anh ấy cũng không dám ngăn cản Lâm Sương.
Tô Vi Vi lắc lắc đầu, cô có cảm giác khi Thịnh Thương Cảnh đối với việc của mẹ con nhóc mập kia xử lý xác thực rất không bình tĩnh.
Nhưng... Dù sao đây cũng là việc riêng của Thịnh Thương Cảnh, cô chỉ là đối tác làm ăn với cả em gái khác cha khác mẹ trên danh nghĩa. Vậy nên nếu cô nhắc nhở thì còn được chứ nếu can thiệp quá nhiều sẽ không được tốt lắm. Hiện tại chỉ có thể xem sau khi được nhắc nhở Thịnh Thương Cảnh có tiếp tục muốn làm như vậy nữa hay không mà thôi.
"Được, tôi đã biết. Cảm ơn anh nhé, tôi đi trước đây."
Tô Vi Vi tạm biệt với tiểu ca ca thư ký sau đó nhanh chóng rời khỏi công ty của của Thịnh Thương Cảnh.
Chỉ là...
Quay đầu nhìn lại tòa cao ốc xa hoa sau lưng, trong đầu Tô Vi Vi lại hiện lên hình ảnh Lâm Sương vội vã rời đi.
Cô ta sẽ không nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi giữa cô và Thịnh Thương Cảnh rồi chứ?
Có khi nào sẽ vì vậy mà sinh ra hận ý với cô không nhỉ?
Thôi kệ, sao cũng được.
Muốn hận thì cứ hận, dù sao cô cũng sẽ không để ý.
Dù sao cũng chỉ là một nhân vật nho nhỏ mà thôi...