Chương 610 - Tai Nạn
Chương 610 - Tai NạnChương 610 - Tai Nạn
Trình Lam nghí lại còn rùng mình.
Nếu vừa nãy không phải đúng lúc cô ấy nhìn thấy, nếu vừa nãy không phải Vi Vi tránh nhau, chỉ sợ... Lúc này Vi Vị đã ngã dưới bánh xe.
Trên thế giới này sao lại có người phụ nữ ác độc như vậy chứ?
Quả thật Trình Lam không dám tưởng tượng hậu quả sau khi việc làm của cô ta thực hiện được.
"Tôi, không phải tôi, thật sự không phải tôi!"
Lúc này Lâm Sương rốt cuộc đã biết thế nào là sợ hãi, lúc nấy không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cô ta lại muốn đẩy Tô Vi Vi, bây giờ nên làm gì đây?
Lâm Sương hoảng loạn không biết xử lý thế nào cũng không dám tiếp tục ở lại, cô ta quay đầu bỏ chạy.
Nhưng...
Hướng mà Lâm Sương chọn, có một cậu bé dễ thương đang đứng.
"Phanh”
"Tiểu Hạo Hạo!"
Lâm Sương hoảng loạn không phân biệt được đường đẩy Tiểu Hạo Hạo ra, mà hướng Tiểu Hạo Hạo ngã xuống lại đang có một chiếc ô tô lao vút qua.
Trong khoảnh khắc đó, Tô Vi Vi thậm chí còn không biết chuyện gì đã xảy ra
Chỉ vô thức nắm lấy Tiểu Hạo Hạo đang bị đẩy ra.
'PhanhU”
Tô Vi Vi và Tiểu Hạo Hạo cùng ngã xuống đất, nhưng vì có Tô Vi Vi, hai người chuyển hướng mạnh ở trên không trung, cuối cùng tránh được chiếc ô tô đang lao tới trong gang tấc.
Nhưng...
'Hạo Hạo, Hạo Hạo!"
Tô Vi Vi nhìn Tiểu Hạo Hạo trong lòng, đôi mắt nhỏ xinh đẹp của cậu nhóc lúc này nhắm chặt.
Toàn thân xinh đẹp lại yếu ớt, tựa như búp bê chạm vào sẽ vỡ vụn. Khiến đáy lòng Tô Vi Vi nổi lên sự sợ hãi.
Bởi vì...
Sau đầu Tiểu Hạo Hạo, máu tươi không ngừng chảy ra.
Giây phút vừa rồi, tuy Tô Vi Vi đã cố gắng hết sức bảo vệ em ấy, nhưng vì tránh chiếc ô tô, cậu nhóc vẫn bị đập đầu khi rơi xuống đất.
"Xe cấp cứu, mau gọi xe cấp cứu!"
Nhìn sắc mặt Tô Vi Vị tái nhợt, Trình Lam không biết làm sao hét lên.
Lúc này, cũng không rảnh quan tâm tới Lâm Sương, kẻ đầu sỏ gây chuyện, chỉ muốn đưa Tiểu Hạo Hạo đến bệnh viện.
"Két két!"
Lúc này, một chiếc limousine dài dừng lại bên cạnh Tô Vi Vi, Thịnh Thương Cảnh mặc âu phục mang giày da bước nhanh xuống.
"Lên xe của tôi, lập tức đến bệnh viện gần nhất!"
Cũng thật trùng hợp, đúng lúc Thịnh Thương Cảnh đi ngang qua đây, nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng vừa rồi, lúc này không chút do dự, trực tiếp giúp đỡ Tô Vi Vi nâng Tiểu Hạo Hạo đang hôn mê lên xe, nhìn thấy Trình Lam dường như còn mắc kẹt trong hoàn cảnh bất ngờ vừa rồi không có cách nào kiềm chế được, Thịnh Thương Cảnh dứt khoát kéo cô ấy lên xe, vẫy tay.
"Đến bệnh viện!"
Lúc này, Tô Vi Vi đã ngồi trên xe cũng hơi hơi hồi phục tinh thần, lập tức tìm được trong không gian sinh mệnh linh dịch mà trước đây cô điều phối.
Vốn điều phối sinh mệnh linh dịch này để điều trị cơ thể những người xung quanh, đặc biệt là Thịnh Thương Cảnh, sau khi dùng sinh mệnh linh dịch, dáng vẻ vốn dĩ bệnh tật có thể qua đời bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ...
Trở nên khỏe mạnh hơn rất nhiều, sắc mặt cũng không còn tái nhợt nữa.
Bây giờ, sinh mệnh linh dịch này lại dùng trên người Tiểu Hạo Hạo.
Bằng động tác lau miệng vết thương cho Tiểu Hạo Hạo, Tô Vị Vi rót hết sinh mệnh linh dịch cho Tiểu Hạo Hạo.
Hy vọng sinh mệnh linh dịch đó có thể giúp Tiểu Hạo Hạo vượt qua cửa ải khó khăn này, ít nhất có thể giúp em ấy kiên trì đến bệnh viện.
Nhìn Tiểu Hạo Hạo đang hôn mê, Tô Vi Vi chỉ cảm thấy áy náy không thôi, nếu không phải cô đi tìm Trình Lam, cũng sẽ không khiến kẻ điên Lâm Sương kia liên lụy đến Tiểu Hạo Hạo.
Đúng rồi, Lâm Sương!
Tô Vi Vi móc di động ra, gọi trực tiếp vào số điện thoại của Cố Dung Thời.
"Cố Dung Thời, giúp em báo cảnh sát, bắt lấy người phụ nữ tên Lâm Sương đó, suýt chút nữa cô ta đã hại chết Tiểu Hạo Hạo!"
Mặc kệ cuối cùng Tiểu Hạo Hạo có như thế nào, cô tuyệt đối không bỏ qua cho người phụ nữ tên Lâm Sương đó.
Lại có thể ra tay với trẻ nhỏ như vậy, Lâm Sương, cô có còn là con người nữa hay không!